Cho tới đêm khuya, Thượng Dương ngày nào cũng đi ngủ đúng giờ bắt đầu mệt rã rời, anh vốn nghĩ, dù sao nhà mình cũng lớn, có giữ hai bạn học cũ ở chỗ này qua đêm cũng hoàn toàn không thành vấn đề.
Nhưng mà Khúc Liệu Nguyên lại kiên trì phải đi về, nói:
"Tôi trở về còn có chuyện khác phải làm."
Lớp trưởng từ thời sinh viên đến bây giờ, luôn là tràn đầy tinh lực hơn người bình thường, đại khái cũng chính vì nguyên nhân như thế, mới có thể làm được cả văn võ song toàn, học bá toàn năng mấy hạng.
Thượng Dương cũng không miễn cưỡng, chỉ nói:
"Vậy ngày mai buổi sáng lúc đến đó, cậu nhớ hỏi kết quả xét nghiệm trước, có lẽ sẽ là manh mối rất quan trọng đấy."
"Yên tâm, sao có thể quên được?"
Khúc Liệu Nguyên đồng ý, lại nhìn Kim Húc nói,
"Cậu ở lại à? Ở chỗ của Thượng Dương ngủ một đêm cũng được, tôi cũng đỡ phải lại đưa cậu về."
Thượng Dương nháy mắt muốn sụp đổ, lớp trưởng đừng hại tôi a!
Nhưng Kim Húc rất nhanh trả lời:
"Không được, không nên làm phiền chủ nhiệm Thượng. Lớp trưởng, cậu cũng không cần đưa tôi, tự tôi gọi xe là được."
Cảm xúc của Thượng Dương khôi phục ổn định, anh liếc mắt nhìn Kim Húc một cái, trong lòng có một loại cảm giác thư thái vi diệu.
Tình trạng mập mờ không nói rõ ra giữa hai người bọn họ, đúng là nên giữ khoảng cách vừa phải, có chừng mực vẫn là điều tương đối quan trọng nga.
Nhiều một chút dễ sinh nhàm chán, ít một chút lại dễ trở nên nguội lạnh đâu.
Người đàn ông Kim Húc này đúng thật là rất giỏi nắm bắt a.
Thời điểm nên đi tới thì quyết không lùi bước, thời điểm không nên liều lĩnh thì hắn liền vững vàng như Thái sơn.
Thượng Dương nhất thời lại cảm thấy chua chua, tiêu chuẩn cỡ này, sao đến bây giờ vẫn còn độc thân nha?
Chắc trong mấy năm trở về Tây Bắc cũng mờ ám với không ít người rồi, ví dụ như vị nữ bác sĩ xinh đẹp trước sau chưa thấy người kia chẳng hạn.
Khúc Liệu Nguyên nhìn Thượng Dương không có ý muốn giữ người lại, cũng cảm khái đúng là của người phúc ta, nói:
"Vậy để tôi đưa cậu đi, cũng vòng không xa lắm."
Hai người mặc áo khoác, Thượng Dương đưa hai người họ ra cửa.
Kim Húc nói:
"Đừng xuống lầu, bên ngoài lạnh lắm, cậu đi ngủ sớm một chút. Ngày mai mấy giờ gặp?"
Khúc Liệu Nguyên ấn thang máy, cúi đầu gửi WeChat, trả lời người trong nhà nói lập tức sẽ trở về ngay.
Thượng Dương đứng bên cạnh cùng chờ thang máy với hai người, nhìn Kim Húc nói:
"Sáng mai tôi đến Bộ trước, tra hồ sơ của hai anti -fan kia, chờ tôi tra xong thì sẽ gọi điện thoại cho các cậu."
"Được. Lãnh đạo, có thể mượn trong Bộ một chiếc xe có kiểu với biển số đừng chói mắt quá không?" Kim Húc nói,
"Xe của lớp trưởng nổi quá, không tiện cho lắm."
Đi phá án mà lái Tesla, kế tiếp có khả năng còn phải nằm vùng, xác thật là không tiện cho lắm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!