Ba người dựa theo sự sắp xếp của Kim Húc mà chia binh làm ba đường, ai đi làm nhiệm vụ của người nấy.
Trong vô hình, Kim Húc đã trở thành nhóm trưởng của tiểu đội ba người này.
Thượng Dương đã từng liên hệ với bên Sina, cho nên hiểu rõ quy trình nên đi như thế nào, vì vậy mà hiệu suất rất cao, trước khi trời tối anh đã có được thông tin mà mình muốn rồi.
Sau khi ra khỏi Sina, anh gọi cho Khúc Liệu Nguyên, hỏi có phát hiện ra cái gì mới hay không.
Có phát hiện mới hay không thì tạm thời ấn xuống không nói, Khúc Liệu Nguyên tạm thời không về được.
Anh ta tạm giữ chức ở phân cục Hải Điện, nghề chính vẫn là giáo dục giảng dạy cùng làm nghiên cứu học thuật, mỗi ngày không cần phải báo danh hay đi làm đúng giờ.
Hôm nay đến đó, khi anh ta vừa mang vật chứng đến bộ phận kỹ thuật làm giám định, đã bị lãnh đạo trong cục vội vàng đến bắt được anh ta ngay tại chỗ, cũng không nói lời nào đã áp giải anh ta đến lớp dành cho người mới, sắp xếp cho anh ta một lớp lý thuyết thì không nói, sau đó còn thêm một tiết giờ học chính trị nữa.
Thượng Dương: ……
Khúc Liệu Nguyên lại nói:
"Tôi trở về liền mang vụ án của nam thần giao cho cục của chúng tôi, hiện tại, chúng ta có thể tiến hành điều tra bình thường, đỡ phải làm trái với quy định."
"Vẫn là cậu suy xét chu toàn."
Thượng Dương vắng mặt trên tiền tuyến đã lâu, đối với những việc này cũng không mẫn cảm như vậy.
"Không phải tôi lo liệu chu toàn đâu, là Kim Húc nhắc nhở tôi đó." Khúc Liệu Nguyên nói.
Thượng Dương hỏi:
"Kết quả giám định kia thế nào?"
"Giống với của nam thần, không để lại một chút dấu vân tay nào." Không đợi Thượng Dương thất vọng, Khúc Liệu Nguyên lại nói,
"Nhưng ở phía sau mấy chữ bị cắt ở trong thư đe dọa, có phát hiện một ít vật chất không rõ, cần phải xét nghiệm lại một chút, xác nhận xem những vật chất đó rốt cuộc là gì, chờ khi nào có kết quả điều tra thì tôi sẽ báo với cậu. Còn bên cậu và Kim Húc đã điều tra được gì rồi?"
Thượng Dương nói:
"Bên tôi chỉ một câu hai câu thì không thể nói rõ được, còn bên Kim Húc thì tôi vẫn chưa hỏi cậu ta. Nếu không, hay là chờ cậu tan lớp rồi lại nói đi? Họp mặt ở nhà tôi trễ một chút được không?"
Khúc Liệu Nguyên nói: OK!
Thượng Dương gọi xe trở về, sau khi lên xe mới gửi tin nhắn cho Kim Húc, hỏi hắn tiến triển ở phòng làm việc của Bách Đồ.
Kim Húc trả lời: Đã kết thúc, gặp mặt ở đâu?
Thượng Dương lời ít ý nhiều: Nhà tôi.
Kim Húc: Tôi có hơi đói bụng, cơm chiều ăn gì thế?
Thượng Dương vốn không muốn trả lời câu hỏi này của Kim Húc.
Hiện tại, hai người bọn họ đang trong trạng thái nửa vời, lại đột nhiên nói về loại đề tài mang theo hơi thở sinh hoạt nồng đậm này, anh vẫn luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm.
Nhưng sau một lúc lâu lại thay đổi suy nghĩ, thôi kệ, lạnh nhạt quá cũng không tốt lắm, với lại dù sao hôm nay cũng là đồng đội đang làm việc cùng nhau mà.
Thượng Dương: Cơm hộp.
Sau đó, Kim Húc trả lời lại bằng một cái sticker mỉm cười.
Thượng Dương cảm nhận được khí tức âm dương quái khí thông qua cái sticker này nên cũng không thèm để ý tới nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!