Kim Húc lại hiểu lầm ý của Thượng Dương, cúi đầu ngửi ngửi chính mình, nói:
"Tuy không thơm tho ngào ngạt suốt cả ngày như cậu, nhưng vệ sinh cá nhân vẫn làm thường xuyên. Sao cậu vẫn còn thích cười nhạo người khác như thế."
Thượng Dương ngạc nhiên nói:
"Tôi thích cười nhạo người khác khi nào? Cậu còn từng nói tôi thích bắt nạt người xung quanh, tôi từng có loại tật xấu đó khi nào chứ?"
Anh trăm phần trăm tin tưởng bản thân mình chưa từng bắt nạt bạn học, nhưng mà đương nhiên là không thể tính luôn thời còn học nhà trẻ Ỷ mạnh hiếp yếu rồi.
Còn nói không có?
Kim Húc nói,
"Lần đầu gặp ở nhà tắm, là ai cười nhạo tôi dùng xà phòng gội đầu?"
Thượng Dương: ……
Khi ở trong nhà tắm tập thể của ký túc xá, anh từng nói với Kim Húc, tại sao cậu phải dùng xà phòng gội đầu?
Bất quá khi đó, chỉ xuất phát từ sự ngạc nhiên của một thiếu niên tuổi còn nhỏ thiếu kiến thức mà thôi, chỉ là không rõ tại sao bạn học này lại làm như vậy, chứ không phải thật sự muốn cười nhạo.
"Chuyện xưa nát như hạt vừng hạt thóc rồi cũng lôi ra nói," Thượng Dương nói,
"Cậu là người thù dai như vậy à? Tôi thấy cậu cũng đâu giống đâu."
"Kim Húc nghe vậy, ngẩng đầu nhìn tỉ mỉ vẻ mặt của anh, mơ hồ nhận thấy được cái gì. Anh nhảy vọt qua đề tài này, nói:"Cậu đem nghi ngờ về họ Đào của mình thảo luận cùng với đội trưởng Lịch chưa?
"Kim Húc liền cũng tự nhiên mà nói đến chính sự:"Nói rồi, con người của Lưu Vệ Đông, cũng chẳng phải thứ gì tốt, bất quá lá gan lại không lớn, gã là một tên lúc nào cũng túng thiếu tiền bạc, ngoại trừ sở trường lừa tình phụ nữ thì những cái khác đều không phải rất thông minh, nói gã lỡ tay giết người, cũng không phải tuyệt đối không có khả năng, nhưng nếu nói gã giết người xong còn có thể nghĩ ra mê hồn trận để đánh lạc hướng điều tra của công an ư?
Gã quả thật không có bản lĩnh này.
"Thượng Dương gật gật đầu, không có phản bác hắn. Kim Húc nghi hoặc nói:"Thượng Dương, cậu có hơi kỳ quái.Thượng Dương nói:Nói chính sự đi, đừng nói chuyện phiếm.Dù sao phá án và kết tội đều phải nói đến chứng cứ,Kim Húc nói,Mới vừa rồi chỉ là phán đoán chủ quan của tôi, lời khai của Vu Đào dựa trên logic đều có thể thành lập, cũng ăn khớp với chứng cứ khách quan hiện có, tạm thời không tìm ra được lỗ hổng nào."
Lời khai của Vu Đào có thể thành lập, là dựa trên việc thành lập về mặt chứng cứ.
Hắn ta nói là Lưu Vệ Đông giết Giả Bằng Phi.
Trên cái cuốc, hung khí giết người kia đúng thật là có lưu lại dấu vân tay của Lưu Vệ Đông.
Hắn ta nói, sau khi Lưu Vệ Đông giết người thì mới đến tìm hắn ta, nhờ giả trang thành Giả Bằng Phi, vì để lưu lại manh mối đánh lạc hướng điều tra của công an.
Bản thân Lưu Vệ Đông thật sự đúng là đã cố ý lộ mặt ở dưới camera an ninh theo dõi.
Về phần nguyên nhân và quá trình giết người của Lưu Vệ Đông, Vu Đào nói, sau khi Lưu Vệ Đông giết người thì mới tìm đến hắn ta, giải thích với hắn ta là:
Vì một người phụ nữ tên Lệ Na mà hai người đã xảy ra tranh chấp, họ Lưu lỡ tay đánh đến chết họ Giả, chính gã đã nghĩ ra cách như vậy để che giấu, phảng phất như là dựng lên một vở kịch mà mấu chốt trong đó là họ Giả mất tích bí ẩn ở trong nhà của chính mình, họ Lưu không thể tự hoàn thành một mình được, cho nên mới chủ động đến tìm Vu Đào nhờ hỗ trợ, còn hứa hẹn chia tiền cho hắn ta.
Lệ Na tức Tôn Lệ Na có liên quan đến chuyện gì, Vu Đào tỏ vẻ hắn ta cũng không rõ ràng lắm.
Mà chuyện Lưu Vệ Đông và Giả Bằng Phi hợp tác để đào mộ trộm xác, Vu Đào dứt khoát càng là một hỏi đã hết ba không biết, nói trước đó chưa từng nghe nói qua Lưu Vệ Đông còn lén lút làm loại nghề nghiệp tổn hại âm đức như thế này.
Đây thật đúng là một phần lời khai hoàn mỹ.
Vụ án vứt xác 26.10 ngoại trừ chưa thể bắt được hung thủ trở về quy án, bởi vì phần lời khai này mà toàn cảnh của vụ án đã trở nên rất rõ ràng, gần như vừa nhìn là hiểu ngay.
Ăn thịt cừu đến no bụng, khi từ tiệm cơm đi ra, Kim Húc và Thượng Dương đứng ở cửa hưởng thụ một chút gió lạnh về đêm.
Thượng Dương tắt chế độ máy bay trên điện thoại, xem tin nhắn, nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!