Khi đối mặt báo cáo với người của tổ giám sát văn phòng tỉnh, Kim Húc liền nghĩ thầm, Thượng Dương không tới là đúng, trong tổ giám sát thật sự có người quen.
Là một vị sư huynh ở đại học công an, học trước Kim Húc và Thượng Dương hai khóa, sư huynh là dân gốc của tỉnh lỵ, vì là đồng hương cùng tỉnh, cho nên khi còn học ở trường đại học liền quen biết với Kim Húc.
Sau khi sư huynh tốt nghiệp liền trở lại công tác ở đại đội hình sự thuộc cục thành phố của tỉnh lỵ, sau lại được điều vào trung đoàn công an văn phòng tỉnh, hiện tại đã là chuyên gia hình sự có tiếng trong tỉnh.
Lần này anh ta là chuyên viên giám sát của tổ giám sát, cũng đủ thấy tỉnh coi trọng Vụ án vứt xác 26.10 này đến như thế nào.
Trong hai năm trở lại đây, Kim Húc thăng chức thăng đến nhanh chóng, trong một năm luôn phải đến văn phòng tỉnh tham dự các cuộc họp hoặc học tập vài lần, lâu lâu cũng có thể gặp vị sư huynh này, cho nên cũng tính là tương đối quen thuộc.
Hắn báo cáo chi tiết tình huống cũng như các manh mối đã điều tra được với tổ giám sát bao gồm cả vị sư huynh này, bày tỏ kế tiếp sẽ điều tra chi tiết khoản giao dịch cuối cùng trong APP thanh toán di động của người chết Giả Bằng Phi.
Thành viên của tổ giám sát ngắn gọn mà thấp giọng thảo luận một lát, quyết định sắp xếp một chuyên gia hình sự, cũng chính là vị sư huynh kia của Kim Húc và Thượng Dương, sẽ cùng trực tiếp tham dự vào công tác phá án, cần phải mau chóng phá án để cho người nhà của người chết một công đạo, cũng cho xã hội một công đạo.
Phó tổ trưởng Kim Húc thuộc Tổ Chuyên Án dẫn đầu, cùng với các chuyên gia của tổ giám sát, đoàn người xuất phát từ cục thành phố đi đến gặp Lịch Kiệt đang khám xét hiện trường vứt xác lần hai.
Mà người liên quan đến vụ án tên là Chu Ái Quân kia, đúng lúc lại ở tại địa phương cách hiện trường vứt xác không xa.
Điều này rốt cuộc có phải là trùng hợp hay không, còn phải chờ đến khi gặp mặt nói chuyện trực tiếp mới có thể biết được.
Trên đường, Kim Húc nhắn cho Thượng Dương một tin, đơn giản nói về tình huống hiện tại, hỏi anh có ngại khi phải chạm mặt với sư huynh không, có muốn cùng đến hiện trường hay không, để cho anh tự quyết định.
Chuyên viên giám sát sư huynh ngồi cùng xe với hắn trêu ghẹo, hỏi:
"Tiểu Kim, nhắn tin cho ai thế? Có bạn gái rồi à?"
Còn chưa phải.
Kim Húc tắt màn hình di động, rồi nói chuyện vụ án với sư huynh.
Tại trường học thuộc thị trấn Lộc Minh, trong văn phòng hiệu trưởng.
Thượng Dương nhìn thấy tin nhắn của Kim Húc thì trả lời lại một câu: Không đi, chờ các cậu xong việc thì nói sau.
Có người gõ cửa tiến vào:
"Hiệu trưởng tìm tôi?"
Hiệu trưởng già giới thiệu nói:
"Thầy Dương, vị này chính là công an Thượng, cậu ấy có việc muốn tìm anh hỏi một chút, về Lưu Vệ Đông."
Thầy Dương được giới thiệu miễn cưỡng mà bước vào phòng hiệu trưởng.
Theo lời thầy hiệu trưởng già nói, thầy Dương là một trong những học sinh ở trong trấn có quan hệ tốt với Lưu Vệ Đông nhất.
Đây là tình bạn thân thiết của các nam sinh thời còn học sơ trung, hiện tại còn lưu lại sinh sống ở nơi này, cũng chỉ có thầy Dương, và một người bạn học khác đang mở nông trại, tên là Phùng Ba.
Công an đã tới hai lần, thầy Dương cũng biết Lưu Vệ Đông đang bị cuốn vào một vụ án lớn, vị công an trẻ tuổi này còn phải đến gặp Phùng Ba lần nữa, vì vậy chủ động nói với Thượng Dương:
"Công an Thượng, buổi chiều tôi không có tiết dạy, vậy để tôi dẫn cậu đến gặp Phùng Ba luôn đi, nhà cậu ta ở ngay bên cạnh thôi."
Thượng Dương vốn đang nghĩ, chờ nói chuyện với thầy Dương xong, thì có thể còn phải đi tìm Phùng Ba, cho nên lời đề nghị này vậy mà lại thuận tiện không ít.
Trong mấy phút trên đường đi đến nhà Phùng Ba, thầy Dương đã nói đại khái về quan hệ giữa bọn họ và Lưu Vệ Đông một chút.
Khi còn học sơ trung, tất cả mọi người đều đi học ở trường trong trấn này, trường học cũ lúc đó nằm ở phía bên kia của trấn Lộc Minh.
Thầy Dương là học sinh lớp hai, Lưu Vệ Đông và Phùng Ba cùng học trong lớp một.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!