Thượng Dương bất lực chửi bậy, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, ý nghĩ này của Kim Húc hình như cũng không phải là suy đoán vô cớ.
Anh chưa từng gặp qua người thật Lưu Vệ Đông này, chỉ từ lời kể của Tôn Lệ Na cùng những chi tiết sinh hoạt mà anh nhìn thấy ở trong nhà gã, có thể rút ra một kết luận:
Cho dù Lưu Vệ Đông thích đánh bạc thành thói, chơi bời lêu lổng, vô sỉ rỉa tiền của mẹ già, lừa tài lừa sắc……
Nhưng, một khi bước chân ra khỏi nhà, gã lại là một soái ca chú trọng thể diện, ưa sạch sẽ, người như vậy sẽ không tùy ý đi vệ sinh ở ven đường, nhất là đoạn đường có camera an ninh theo dõi.
Tại sao? Thượng Dương nói,
"Gã có động cơ gì phải làm như vậy, còn cố ý để camera an ninh quay được mình? Một người sắp giết người như thế, sẽ cố ý lộ mặt trước camera an ninh sao?"
Kim Húc khoanh tay, nói:
"Thật sự là Lưu Vệ Đông đã giết Giả Bằng Phi sao?"
Thượng Dương ngoài ý muốn nói:
"Tất cả các chứng cứ đều hướng về Lưu Vệ Đông."
Kim Húc nói:
"Là tất cả chứng cứ mặt ngoài."
Thượng Dương dừng một chút, trong đầu nhanh chóng suy xét lại một lần, nói:
"Hai người bọn họ rất có khả năng là đồng lõa cùng đào mộ trộm xác, căn cứ theo cách nói của người em họ kia là Giả Bằng Phi ăn thịt, giúp đỡ mấy người họ có canh húp, về lâu về dài thì phát sinh mâu thuẫn là điều không thể tránh khỏi. Điểm này cậu đồng ý không?"
Kim Húc gật gật đầu.
Thượng Dương lại nói:
"Xoay quanh chuyện của Tôn Lệ Na, mặc kệ là vì tình hay vì tiền, hai người đàn ông này cũng vô cùng có khả năng đã phát sinh xung đột, cách nói này của tôi có đúng hay không?"
Kim Húc nói: Đúng vậy.
"Cho nên Lưu Vệ Đông có đầy đủ động cơ để giết người." Thượng Dương chỉ chỉ hình ảnh trên TV giám sát, nói, "Cùng ngày Giả Bằng Phi tử vong, người ở bên cạnh gã chính là Lưu Vệ Đông.
Mấy ngày trước Lưu Vệ Đông còn xuất hiện ở gần địa điểm vứt xác, trên hung khí gi3t ch3t Giả Bằng Phi cũng có vân tay của Lưu Vệ Đông.
Nhiều bằng chứng như vậy, chuỗi suy luận cũng đã hoàn chỉnh, còn chưa đủ để chứng minh sao? Cậu lật đổ kết luận này, chỉ bởi vì Lưu Vệ Đông…… đi giải quyết nhanh hả?
"Kim Húc cười rộ lên một chút. Thượng Dương xụ mặt, tiếp tục nói:"Sau khi Giả Bằng Phi chết, Lưu Vệ Đông tựa như bốc hơi khỏi nhân gian, cái này rất giống như đang chạy trốn.
"Kim Húc cũng đứng đắn trở lại, nói:"Dùng ngôn từ theo quy phạm của cảnh vụ này, hơn nữa cậu quả thật bắt bí rất khá, mấy năm nay thật sự không uổng phí khi làm việc ở viện nghiên cứu, nói chuyện cũng khá cẩn thận chặt chẽ.
Cậu ngẫm lại những từ ngữ vừa rồi cậu dùng xem, vô cùng có khả năng…… Rất có khả năng…… rất giống.
Hiện tại, tất cả các kết luận có thể đưa ra dễ dàng này đều không phải ván đã đóng thuyền, thoạt nhìn chuỗi logic này có vẻ rất hoàn chỉnh, một khi mở ra một nút thắt thì cái chuỗi này sẽ hoàn toàn bị chặt đứt.Thượng Dương:……
"Kim Húc lại cười rộ lên, nói:"Làm sao vậy? Biểu tình hiện tại của cậu giống y như một học sinh tiểu học không thuộc bài thế.Tại sao cậu luôn cười nhạo tôi vậy?"
Thượng Dương vẻ mặt hậm hực.
Anh và Kim Húc cùng học khoa an ninh trật tự ở đại học công an, hai người bọn họ đều không phải học chuyên ngành hình sự, về mảng này anh thật sự không bằng Kim Húc đã hàng thật giá thật trải qua mấy năm công tác trong đội chuyên án hình sự, nhưng anh cũng có một chút kinh nghiệm hình sự nga.
Cách đây vài năm, khi mới bắt đầu công tác, anh vẫn còn là nghé con mới chập chững giống như Viên Đinh vậy, nhiều địa phương trong cả nước đã xảy ra mấy vụ án lớn án quan trọng, trong Bộ luôn phái vài nhóm nhỏ xuống địa phương đốc thúc, anh thường xuyên phải làm công tác đốc thúc các tổ tiểu binh, lại nói tiếp cũng coi như đã từng tham dự phá thành công vài vụ án hình sự trọng đại.
Chỉ là bây giờ nghĩ lại, đều là đầu thừa đuôi thẹo trợ giúp công tác mà thôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!