Chương 8: (Vô Đề)

Thượng Dương cùng cảnh sát hình sự trao đổi thêm một lúc nữa cuối cùng đã hiểu vì sao Cổ Phi lại sốt ruột như thế.

Họ đã kiểm tra các mối quan hệ xã hội của Lê Diễm Hồng, và kẻ tình nghi duy nhất có động cơ phạm tội cũng chỉ phát hiện có một người này mà thôi.

Mà nghi phạm Trâu Văn Nguyên có nhiều đặc điểm phù hợp với điều kiện gây án nhưng không có bằng chứng trực tiếp, bản thân Trâu Văn Nguyên không phối hợp điều tra, đã gần một ngày kể từ khi vào đây ông ta ngoài đưa ra yêu cầu muốn gặp con trai của Kim Học Vũ ra thì hầu như không nói chuyện với Cổ Phi hoặc là những cảnh sát phá án khác.

Đây vẫn là vụ án đầu tiên sau khi Cổ Phi tiến vào Cục điều tra hình sự tỉnh chịu trách nhiệm chính. Vụ án thu hút sự chú ý của khắp nơi giao cho anh ta, là cấp trên cho anh ta cơ hội, làm tốt đương nhiên là anh ta có hy vọng thăng chức, nhưng nếu làm không tốt coi như anh ta xong rồi.

– Cố vấn, – Cảnh sát hình sự chỉ vào chiếc tai nghe liên lạc nội bộ treo bên tai, muốn chuyển lời của Cố Phi cho Thượng Dương, nói, – Chỉ đạo Cổ nói đội trưởng Kim đang thẩm vấn nghi phạm, nếu anh muốn bàng thính thì để tôi dẫn anh qua đó.

Ở Cục điều tra hình sự Cổ Phi giữ chức vụ chỉ đạo viên.

Các đơn vị địa phương đều có quy tắc riêng, Thượng Dương vốn tưởng rằng tuân theo sự sắp xếp của Cổ Phi là không thể đi bàng thính, nhiều nhất xem ghi chép mà thôi, bây giờ vừa nghe nói có thể đi, lập tức nói:

– Đương nhiên muốn đi rồi, làm phiền anh.

Đi đến phòng giám sát bên cạnh phòng thẩm vấn, Cổ Phi áp tai nghe vào tai lắng nghe diễn biến trong phòng thẩm vấn, vẫy tay với Thượng Dương ý bảo anh ngồi xuống, lại chỉ vào một cặp tai nghe khác bên cạnh, bảo anh cứ tự nhiên.

Một nữ cảnh sát tóc ngắn bên cạnh hình như phụ trách thiết bị, cô ấy mỉm cười chào hỏi Thượng Dương, tự giới thiệu:

– Chào anh, tôi tên là Chu Ngọc, anh cứ gọi tôi là Tiểu Chu là được.

Thượng Dương nói:

– Cảnh sát Tiểu Chu, chào chị.

Có vẻ như Cổ Phi đã giới thiệu anh với các thành viên phá án, trong vụ án này đã mời vị cố vấn đặc biệt là anh đến.

Ở phía bên kia tấm kính một chiều, Kim Húc đang nói chuyện với nghi phạm Trâu Văn Nguyên, bên cạnh hắn là một nam cảnh sát phụ trách ghi chép. Thượng Dương cầm lấy một bộ tai nghe khác đeo lên, Chu Ngọc rất tinh ý mở ghi âm cho anh.

Trâu Văn Nguyên là một người đàn ông trung niên với khuôn mặt trắng trẻo, theo tư liệu thì ông ta chỉ khoảng 50 tuổi nhưng tóc đã bạc gần hết, ông ta ngồi ngay ngắn trên ghế, mười ngón giao nhau đặt trước mặt, vẻ mặt thờ ơ, thoạt nhìn cũng không hề coi trọng việc bị cảnh sát thẩm vấn.

– Trong suốt 5 năm ở tù, thú thật là chú không sợ nhất là bị công an hỏi, ngược lại chú rất thích bị hỏi, bị hỏi chuyện thì không cần phải đi làm việc.

Một ngày phải ngồi ở máy may mấy giờ liền, bật lửa cũng không biết lắp ráp bao nhiêu cái, bị quản giáo gọi đi hỏi chuyện thực ra đó là lúc được nghỉ ngơi. – Trâu Văn Nguyên bình thản nói, như là kể câu chuyện cũ.

– Nghe nói biểu hiện của chú ở trong tù cũng không mấy tích cực. – Kim Húc nói, – Phạm tội kinh tế, xử năm năm, ngồi tù đúng 5 năm, không hề được giảm hình phạt một ngày, cũng rất hiếm thấy.

Trâu Văn Nguyên cười nhạt, cũng không phản bác lại điều này, nói:

– Vừa rồi cháu nói cháu tham gia vào vụ án này? Chú nghe mà chưa hiểu mấy.

Kim Húc:

– Cố vấn đặc biệt.

Thượng Dương bên này: -…

Đội trưởng Kim tham gia vào vụ án này không tên không đuổi, nhưng mà lại rất thông minh, mượn tên tuổi người nhà để mình dùng trước.

– Có quyền hạn không? – Trâu Văn Nguyên cả người đổ về phía trước, hỏi, – Có thể giúp chú lật lại bản án được không?

Kim Húc nói:

– Chú còn chưa bị định án, làm sao mà lật? Nếu như vụ án này không liên quan gì đến chú, tôi đảm bảo chú có thể hiên ngang mà đi ra khỏi nơi này, ai bắt chú vào tôi sẽ bắt kẻ đó giáp mặt xin lỗi chú.

Đương sự Cổ Phi ở bên ngoài không kìm nổi chửi rủa:

– Đội trưởng Kim vừa thủ đoạn lòng lại độc nữa, còn chưa bắt đầu chính thức phá án mà đã chửi đổng tôi rồi, câu vừa rồi rõ ràng là nói cho tôi nghe đây mà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!