Buổi tối ăn cơm xong, Thượng Dương lấy ra laptop chỉnh sửa lại ghi chép công tác của trạm trước, Kim Húc dọn dẹp hành lý, lại giặt sạch quần áo của hai người, giặt xong thấy Thượng Dương hãy còn đang tập trung làm việc, hắn liền đổi giày đi ra ngoài đi bộ một vòng, khi trở về trong tay có thêm một túi hoa quả và hai cây kem.
Nhiệt độ ở đây thậm chí còn cao hơn trạm trước, ban ngày chỉ cần mặc áo ngắn tay hoặc sơ mi, khi trời trở lạnh vào buổi sáng và buổi tối thì hãy khoác thêm một chiếc áo khoác mỏng. Thượng Dương khi đi công tác thường mặc áo gió, hiện tại cũng đã vào thu, hôm nay khi xuống tàu cao tốc nói:
Sắp qua giữa tháng mười rồi mà sao vẫn còn nóng như thế nhỉ?
– Em đang định gọi cho anh đây. Anh mua gì thế? – Thượng Dương gập máy tính lại hỏi.
Kim Húc chia cho anh một cây kem, lại cho anh xem hoa quả vừa mua, là mấy loại Thượng Dương thích, nói:
– Giá cả ở đây thực sự không hề rẻ, mua những thứ như thế này phải hơn 100 nhân dân tệ, còn đắt hơn ở Bắc Kinh.
Thượng Dương ăn kem, nói:
– Trên tàu cao tốc, em nghe mấy người ngồi gần đó trò chuyện, nói rằng nhà cũ ở đây có giá trên tám vạn một mét vuông, đừng xem thường nhà mới.
Đồng chí cảnh sát Kim luôn ghét sự giàu có hơn là bất bình đẳng, nói:
– Sao anh dám chứ. Chiếc xe cảnh sát mà hôm nay đón chúng ta ở trạm giá lăn bánh ít nhất cũng phải 80 vạn nhỉ? Là siêu xe mà ngay cả văn phòng tỉnh chúng ta cũng không có. Người ta là khu vực phát triển phía Đông, mạnh hơn nhiều so với nơi nghèo khó Tây Bắc chúng ta.
Trình độ phát triển kinh tế địa phương cực kỳ cao, ngoài lợi thế nằm ở vùng tam giác của Trường Giang, còn có một số công ty Internet lớn đã chọn đặt trụ sở tại thành phố này.
Cả nước phát triển không cân đối, ngoài việc xây dựng đô thị và sinh kế của người dân, còn có một khoảng cách rất lớn về kinh phí có thể chi cho việc xây dựng và triển khai đội ngũ công an, Thượng Dương chính là đang làm cái này, đương nhiên biết rõ việc này, cũng biết rằng hiện tượng này sẽ ảnh hưởng đến tương lai, tiếp tục tồn tại thời gian dài, không dễ dàng thay đổi.
Kim Húc cũng không phải không hiểu, chỉ là phàn nàn chút mà thôi, thấy Thượng Dương không nói gì, hắn cũng không nói nữa, ăn kem xong, lại mang hoa quả đã rửa sạch ra, lặng lẽ quan sát sắc mặt Thượng Dương, như là xem xem mình có vô tình làm cho người lãnh đạo không hài lòng hay không.
– Ngốc chết. – Lãnh đạo ném que kem đi, học phương ngôn Tây Bắc mắng trợ thủ một câu.
Trợ thủ bị mắng thấy thoải mái cả người, mời lãnh đạo ăn hoa quả, nhưng cũng không biết sao nữa, ăn được mấy miếng hai người đã hôn nhau rồi.
Lúc mười giờ rưỡi đêm.
Trong phòng tiêu chuẩn có một chiếc giường trống, túi đựng máy tính của Thượng Dương và hai bộ quần áo không sợ nhăn được đặt tùy tiện, giường bên kia hai người cùng nhau nằm chơi điện thoại di động.
Kim Húc đang chơi một trò chơi nhỏ giống như trò chơi tổng hợp quả dưa hấu lớn, hắn không biết chơi game trực tuyến hay game di động, nhưng lại rất giỏi loại trò chơi nhỏ này, những lúc rảnh rỗi một ván có thể chơi cả ngày, điểm để đánh bại 99,99% số người.
Thượng Dương gối lên trên vai hắn, được một tay hắn ôm, buồn chán lướt weibo, thật ra mí mắt buồn ngủ đến mức sắp đánh nhau rồi nhưng vẫn còn muốn xem có tin tức gì mới không.
Chăn bông đã đắp lên người Thương Dương, một nửa người Kim Húc lộ ra bên ngoài, hắn luôn không sợ lạnh, vừa mới hoạt động xong càng không sợ, mùa hè ngủ cùng Thượng Dương còn luôn bị né tránh vì nhiệt độ trên người cao, chỉ khi nhiệt độ dần dần hạ xuống thì mới được yêu thích.
– Ngủ chưa? – Kim Húc không muốn chơi nữa, thấy Thượng Dương vẻ mặt buồn ngủ, nói, – Anh tắt đèn nhé?
Thượng Dương:
– Ừ…Ồ gì đây?
Chờ chút.
Anh nhìn thấy một hot search mới, sau tiêu đề là một từ bạo, anh đọc kỹ câu đó, trở nên tỉnh táo hơn, kêu Kim Húc cùng xem, ngạc nhiên nói:
– Em thấy tin này hình như là vụ nhảy lầu mà trưởng phòng Hoàng nói thì phải?
Một chuyên gia kỹ thuật cấp cao của một công ty Internet, nữ, đã tử vong vào chiều nay—
Địa chỉ của công ty ở thành phố này, thời điểm rơi và giới tính của người quá cố cũng khớp với những gì Hoàng Kiến Bình nói.
Kim Húc vốn dĩ với tay chuẩn bị tắt đèn nghe thế nghi hoặc:
– Sao lại lên hot search nhanh thế?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!