Chương 38: (Vô Đề)

Sự cố an ninh trật tự thường xuyên xảy ra trong những ngày nghỉ lễ, văn phòng thành phố không có đủ xe cảnh sát, với lại không ai trong số họ mặc đồng phục cảnh sát nên việc điều khiển xe cảnh sát là không phù hợp quy định, lúc này Cao Trác Việt chủ động làm tài xế cùng với xe cậu ta liền phát huy tác dụng.

Viên cảnh sát hình sự này biết cậu ta là người nhà của Hà Tử Tình, sau khi lên xe cố gắng không nói chuyện, tránh bị lỡ lời ở trước mặt người nhà, dẫu gì vụ án còn đang điều tra và giải quyết, một vài tin tức không tiện để người nhà biết.

Thượng Dương và Kim Húc cũng có ý này, trên đường đến văn phòng tuyển sinh của trường tư vấn tâm lý Ánh Dương, hai người ngồi ở hàng ghế sau, dùng WeChat để nói chuyện.

Trên nền tảng video ngắn, Hà Tử Tình quay video muốn vạch trần trường tư vấn tâm lý Ánh Dương nên đã đặc biệt gắn thẻ tên trường cho video đó, rất có thể đã bị giáo viên của trường nhìn thấy.

Thượng Dương từ tình huống trước mắt nghi ngờ trường học không muốn mở rộng tác động tiêu cực nên đã đến gặp Hà Tử Tình để xóa video.

Hà Tử Tình từ chối, hai bên nổi lên tranh chấp, đối phương lỡ tay đẩy ngã Hà Tử Tình đập đầu vào bàn cà phê bằng kính, điều này tương đương với việc Hà Tử Tình quay đoạn video vạch trần đã gây ra họa sát thân cho mình.

Nhưng Kim Húc lại tỏ ra do dự, nói với Thượng Dương trên WeChat: Có một điều anh không hiểu, làm sao mà người này lại vào được phòng cô ấy?

Thượng Dương: – …

Hà Tử Tình phát video ở trên mạng, họ đều đã xem rồi, cô gái này căm hận đến tận xương tủy trường tư vấn tâm lý Ánh Dương. Trong hình ảnh video giám sát, thái độ của cô đối với nhân viên tuyển sinh đã kéo cô và muốn nói chuyện với cô rõ ràng là căm ghét và phản cảm.

Vậy sau đó cô lại cho phép người này vào căn nhà thuê nơi cô ở một mình hay sao? Cho dù là đối phương cứ lì lợm cố chấp bám theo thì chuyện này cũng rất kỳ lạ.

Đã tới tòa nhà nơi phòng tuyển sinh của trường tư vấn tâm lý Ánh Dương.

Cao Trác Việt không biết bọn họ đang tìm ai, đang tìm manh mối gì, nhưng cậu ta cũng biết mình không nên hỏi, chỉ nói:

– Để em tìm chỗ đỗ xe rồi ở trong xe chờ mọi người.

Cảnh sát hình sự nói với cậu ta:

– Cảm ơn nhiều.

Kim Húc chỉ ở ngoài xe nhìn cậu ta, nhưng không nói gì.

Thượng Dương cảm thấy đàn em Tiểu Cao rõ ràng là đáng thương, vẫn không đành lòng, hơi cúi người nói với Cao Trác Việt ở trong xe.

– Bọn anh sẽ không xong nhanh đâu, em đến bên cạnh tìm chỗ ăn chút gì đi…Còn chưa ăn sáng đúng không?

Anh với Kim Húc từ tầng trên khách sạn đi xuống còn rất sớm, mà dáng vẻ chờ đợi của Cao Trác Việt ít nhất đã đợi tầm nửa giờ đến một giờ, chắc là thức dậy một cái là qua đây luôn, chưa kịp ăn sáng gì cả.

– Vâng…nhưng không sao đâu ạ. – Cao Trác Việt bình tĩnh nhìn Thượng Dương, giọng lại hơi nghèn nghẹn.

Ba cảnh sát bước vào tòa nhà, cảnh sát hình sự và Kim Húc đi đều nhìn vào phần giới thiệu tầng ở sảnh tầng 1. Phòng tuyển sinh của trường tư vấn tâm lý Ánh Dương nằm ở tầng 15 và 16. Phòng tuyển sinh của một trường ngoại thành thuê trọn hai tầng trong tòa nhà văn phòng này.

Thượng Dương quay đầu lại nhìn bên ngoài, xe của Cao Trác Việt còn chưa đi, cậu ta chắc đang ngồi trong xe lau nước mắt đây.

Thượng Dương: – …

– Đi thôi. – Kim Húc gọi anh.

Ba người bước vào thang máy và nhấn nút đi lên.

– Lại xót cho học trò à. – Kim Húc nhìn vẻ mặt của Thượng Dương, biết anh lại mềm lòng rồi.

Kim Húc luôn nghi ngờ mọi người, lần này cũng không cho đàn em Tiểu Cao chút mặt mũi gì, nói:

– Không chừng cậu ta muốn kiểm tra sự mềm lòng của em đấy, bằng không về đơn vị em lại muốn đuổi cậu ta đi, thực tập mới nửa tháng đã bị cấp trên từ chối, nói ra thì không hay, mà lưu lại hồ sơ thì càng khó coi.

Thượng Dương: -…

Vị cảnh sát hình sự kia không hiểu nội tình nên cũng không chen vào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!