Cuối mùa hạ.
Tại một tỉnh nào đó ở Tây Bắc, một buổi sáng sớm như mọi ngày.
Khi sắc trời chập choạng tranh sáng tranh tối, đoạn đường nào đó thuộc tỉnh lộ 109 xuyên qua một núi xe cộ qua lại cực thưa thớt. Quốc lộ một bên dựa sát vách núi, một sườn khác địa thế hơi thấp hơn một chút có cánh rừng tươi tốt yên tĩnh.
Trong rừng vang lên tiếng chim hót loang thoáng, đôi khi còn có tiếng xào xạc khó hiểu.
Xa xa, một chiếc xe màu đen đang phóng nhanh trên tỉnh lộ, có lẽ là bởi vì đường vắng, hoặc là bởi vì vội vàng mà tốc độ xe cực nhanh.
Bụp! Một âm thanh trầm thấp không biết từ đâu phát ra, ngắn ngủi và nặng nề phá vỡ sự yên tĩnh của vùng núi.
Cùng lúc đó, chiếc xe dường như đột ngột mất kiểm soát, bánh xe trượt sang phải, đầu xe lao về phía sườn núi, đầu tiên là va thẳng vào lan can phòng hộ, mặc dù tạm thời giảm đà nhưng lực giật rất lớn đã khiến thân xe bị hất trở lại quay ngang, phía bên trái của thân xe va đập mạnh vào lan can phòng hộ theo chiều ngang, lan can phòng hộ kiên cố bị bóp méo và biến dạng.
Cùng với tiếng va chạm xe cộ rất lớn, đàn chim trong rừng hoảng sợ bay lên, mấy con chim vung cánh bay đi.
Mặt trời nhô lên cao, sương sớm tan đi, bầu trời quang đãng.
Bên trong phòng quản lý hồ sơ văn phòng công an thuộc tỉnh lị cách nơi này trăm cây số.
Tiểu Trương là nhân viên phụ trách thâm niên của phòng hồ sơ, sáng sớm đã có mặt tại đơn vị, sau khi đi lên tầng, vừa đi về hướng văn phòng làm việc vừa cắm cúi lướt di động.
Tiêu đề tin tức của các báo ở tỉnh này rầm rộ đưa tin về một vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng xảy ra ở thành phố trực thuộc tỉnh vào sáng nay, trên chiếc xe bị tai nạn có một cặp vợ chồng, người đàn ông tử vong tại chỗ, người phụ nữ bị thương.
Đây đúng là một thảm kịch, nhưng mà tai nạn giao thông vừa mới xảy ra, nguyên nhân còn đang điều tra, thế mà nhanh như vậy đã được lên tiêu đề trang đầu của các báo rồi ư?
Tiểu Trương xem thêm vài lần thì hiểu, người phụ nữ bị thương này không phải người bình thường mà là một danh nhân rất có danh tiếng trong tỉnh.
Khi đến trước cửa phòng làm việc, anh ta lấy chìa khóa ra định mở cửa thì phát hiện cửa không khóa, thế là đẩy ra đi vào.
Trong phòng làm việc, một viên cảnh sát thân hình cao lớn mặc áo sơ mi trắng, quần xanh đậm của cảnh sát đang rót nước sôi vào bát mì gói, mày kiếm như hơi cau lại, trên khuôn mặt rất tuấn tú kia viết rõ: Tâm tình không tốt.
Trên chiếc bàn làm việc ở bên cạnh là tập hồ sơ đang được mở ra.
Máy tính bật mở cả đêm.
Sọt rác dưới chân bàn bên trên cùng còn có hai lon Dongpeng bị bóp bẹp dí.
—— Đủ loại chứng cứ cho thấy là cả đêm làm việc. Thế thì tâm tình làm sao mà tốt?
Tiểu Trương nhìn mặt đoán ý đứng nghiêm, chào:
– Đội trưởng Kim, chào buổi sáng!
Chỉ thiếu một cái kính lễ nữa thôi.
Vị cảnh sát được chào là Đội trưởng Kim cầm folder đặt bừa lên hộp mỳ gói, trả lời:
– Chào buổi sáng, đã ăn sáng chưa?
– Ăn rồi ạ, sáng sớm mà anh đã ăn mỳ gói rồi à? Tối qua anh lại không về nhà à?
Tiểu Trưởng ân thầm đếm ở trong lòng, tháng này là cuối tháng, Đội trưởng Kim qua đêm ở văn phòng ít nhất cũng phải hai mươi ngày, số ngày ngủ ở văn phòng so với tháng trước chỉ nhiều hơn chứ không ít đi.
Chiếc giường xếp đặt ở trong phòng làm việc vốn là nơi nghỉ trưa chung của mọi người thì nay đã trở thành chỗ nghỉ riêng của Đội trưởng Kim.
Tiểu Trương đi qua bàn làm việc của Kim đội, liếc nhìn máy tính, nói:
– Anh lại chỉnh lý đống hồ sơ vụ án cũ kia suốt đêm chứ gì? Thiết lập hồ sơ vụ án cũ thành hồ sơ điện tử là một công trình lớn cần phải tiến hành từ từ, không cần phải vội, không cần phải vất vả như vậy đâu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!