Chương 10: (Vô Đề)

Cả một buổi trưa, nàng đều đứng ngồi không yên, trong lòng rốt cuộc không thể bình tĩnh lại được.

Biện pháp của An Phúc tuy cũng là một cách, nhưng y ngay cả Đông Cung cũng không ra được, muốn gặp lại Ninh Nguyên, chỉ có thể chờ đợi Ninh Nguyên đến Đông Cung.

Lần đưa đồ tiếp theo, ít nhất cũng phải ba ngày sau, người đến bên này còn có phải là y hay không cũng không chắc.

Quá nhiều thứ không biết, lòng Trình Lê nóng như lửa đốt, nỗi nhớ mẫu thân làm sao có thể an ổn xuống được?

Nàng ở trong phòng bồi hồi hồi lâu, đột nhiên khựng lại, nghĩ tới điều gì đó.

Trước mắt, trong Đông Cung thật ra cũng không phải hoàn toàn không có người có thể đi ra ngoài.

Có người có thể lấy lý do vào Đại Minh Cung, đại để cũng sẽ không bị ngăn trở quá nhiều, người đó chính là nàng.

Trình Lê trong lòng bồn chồn, không biết nên tìm lý do nào, huống hồ nếu nàng đi, sợ rằng những chuyện mình đang ấp ủ chắc chắn sẽ bị Tiêu Hoài Huyền biết được.

Nghĩ đến Tiêu Hoài Huyền, Trình Lê sợ đến mất mật là điều không phải nghi ngờ.

Nhưng nếu đã quyết định rồi thì không thể kéo dài, chuyện liên quan đến mẫu thân nàng, nàng cũng không thể chờ đợi quá lâu.

Suy nghĩ đến đây, Trình Lê lập tức cho người gọi An Phúc trở lại, bản thân dắt theo Huệ Hương và Như Thúy không chậm trễ một khắc nào, tự mình đi ra ngoài.

Quả nhiên, nàng tiến vào Đại Minh Cung rất thuận lợi.

Trình Lê không đi nơi khác, mà đi thẳng Vũ Hoa Các.

Vừa vào trong các, trưởng cung nữ Hạ Hà liền tiến lên đón đầu.

Không kịp để đối phương nói chuyện, Huệ Hương ra vẻ sốt ruột, nói trước:

"Hạ Hà tỷ tỷ, mấy ngày nay thu dọn giường chiếu, tỷ có thấy túi thơm của Thái tử phi nhà ta không? Màu hồng nhạt, hình quả đào, hai bên có chuỗi ngọc, phía trên thêu tường vân bằng chỉ vàng. Đó là phu nhân nhà ta tự tay làm cho Thái tử phi. Mấy ngày trước từ trong các về liền không thấy đâu. Ban đầu ta và Thái tử phi cũng có chút hoảng hốt, nghĩ có phải ngày ấy không mang theo không, nhưng tìm ba ngày trong phòng đều không thấy.

Thái tử phi càng nghĩ càng chắc chắn hôm đó có đeo bên người, ta mới trộm nghĩ chẳng lẽ là rơi ở đây?"

Huệ Hương một hơi nói xong, Trình Lê cũng gật đầu.

Hạ Hà trả lời: "Trong các không phát hiện vật Thái tử phi đánh rơi."

Trình Lê hỏi: "Dưới tháp đã xem qua chưa?"

Hạ Hà lập tức gọi hai cung nữ thường ngày phụ trách quét dọn phòng ngủ đến, bảo họ cẩn thận đi kiểm tra dưới tháp.

Không lâu sau, hai cung nữ trở về, đều lắc đầu.

Huệ Hương nói: "Cái này biết làm sao đây?"

Trình Lê tiếp lời, hướng về phía Hạ Hà: "Chắc là rơi trong kiệu nhỏ, hoặc là ngày rời đi đã rơi trên đường. Đêm đó trời nổi mưa gió, có khả năng bị thổi đến góc nào đó rồi. Ngươi có thể dẫn cung nữ cùng đi, giúp ta tìm xem được không?"

Như Thúy tiếp tục: "Làm phiền Hạ Hà tỷ tỷ. Tuy đã cách ba ngày, hy vọng mong manh, nhưng chiếc túi thơm đó đối với Thái tử phi nhà ta thật sự rất quan trọng. Nếu thật sự mất, Thái tử phi người..."

Như Thúy nhìn về phía Trình Lê một bên.

Trình Lê cầm lấy khăn, che lấy mặt.

Hạ Hà tự nhiên hiểu được, nghĩ nghĩ, gật đầu, gọi ra sáu bảy cung nữ, *****ên là đi vào viện các tìm trong kiệu nhỏ. Không có kết quả, sau đó lại cùng ba người Trình Lê đi ra ngoài.

Mấy người dọc theo con đường từ Vũ Hoa Các đến Đông Cung tìm kiếm, còn đặc biệt hướng về những chỗ góc khuất mà mò mẫm.

Trình Lê lúc này lại cảm thấy may mắn vì đêm đó thực sự trời mưa to gió lớn, khiến lời nói dối của nàng có căn cứ, chân thật hơn rất nhiều.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!