Chương 12: (Vô Đề)

Ta liếc xuống nước, nước hồ trong veo, ngay cả bóng cá cũng không thấy.

"Thẩm Xuyên Thanh, cá đâu?"

Ngươi gạt ta sao?

Thẩm Xuyên Thanh lấy một miếng bánh ngọt trên bàn, bẻ vụn đặt vào lòng bàn tay ta:

"Lạ thật, rõ ràng lúc nãy có một bầy cá chép, chẳng lẽ bị sắc đẹp của A Tự dọa chạy mất rồi?"

Ta ngẩn ra, rồi phì cười.

Lục Nhược tưởng ta bị chọc cười, liền hỏi:

"Sao? Thẩm công tử thấy chuyện vừa rồi có thú vị không?"

Thẩm Xuyên Thanh vô cảm gật đầu:

Cũng thú vị đấy.

"Chỉ là ta đang nghĩ, nếu sau này Lý công tử có xảy ra chuyện gì, nhớ đến nữ lừa đảo kia từng bị đánh một trận, còn ai dám cứu hắn nữa?"

Lục Nhược bĩu môi:

Sao có thể như vậy?

"Nếu thật sự có ơn, sao lại không báo đáp?"

Thẩm Xuyên Thanh uống một ngụm trà, nhướng mày không nói gì.

Tiệc tàn, đoàn người chuẩn bị đi xem xưởng dệt của Lý gia và Triệu gia.

Ta cũng định theo Thẩm Xuyên Thanh, nhưng một nha hoàn chạy đến:

"Lục Nhược tiểu thư mời Tử Tự cô nương đến chọn trang sức, nói là muốn xin lỗi chuyện lúc nãy."

Ta theo sau nha hoàn, nhưng vừa quẹo vào vườn hoa, nha hoàn liền biến mất.

Đột nhiên, có một bàn tay bịt kín miệng mũi ta, lôi ta vào sau giả sơn.

Ta giãy giụa, khăn che mặt cũng rụng xuống đất.

Ta định hét lên, nhưng nghe thấy một giọng nói quen thuộc:

Là ta.

Thấy rõ gương mặt ta, Lý Hành Châu khẽ thở dài:

"Kim Châu, quả nhiên là nàng."

Ta bình tĩnh nhìn hắn, chậm rãi đáp:

Hồng Trần Vô Định

"Ta bây giờ không còn là Kim Châu nữa."Thẩm công tử bỏ năm trăm lượng mua ta về, đã đổi cho ta cái tên mới rồi.

"Ta bình thản nhìn hắn, ánh mắt không gợn sóng:"Chỉ là ta rất tò mò, không biết ai đã mua lại Lý công tử, cũng đổi tên cho ngươi rồi?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!