Chương 9: (Vô Đề)

Tuy cái đầu của nàng so với những người đồng lứa thì hơi thấp hơn một chút, nhưng hắn cũng không đến mức phản ứng như vậy chứ? Hắn vẫn luôn thanh tuấn xuất trần, Lương Y Đồng là lần đầu tiên thấy hắn bị sặc, có chút xấu hổ: "Ta mười bốn rồi!"

Dự Vương sặc không quá mạnh, chỉ ho hai lần liền bình phục hô hấp, thấy bộ dáng xù lông của tiểu cô nương thì có chút kinh ngạc, nhìn nàng một lượt.

Nàng không chỉ thân thể nhỏ gầy, ngũ quan cũng thập phần non nớt, mấy cô nương khác mười bốn tuổi đều trở thành đại cô nương, còn đính hôn rồi, bộ dáng nhỏ nhắn này của nàng nào có giống mười bốn tuổi?

Lương Y Đồng bị hắn dò xét có chút chột dạ, phô trương thanh thế nói: "Mặc dù cách sinh thần còn ba tháng, nhưng vẫn là mười bốn!"

Khuôn mặt của nàng chỉ lớn bằng một bàn tay, bộ dáng thở hồng hộc càng giống tiểu hài tử hơn.

Dù cho nàng có tròn mười bốn tuổi thì trong mắt Dự Vương cũng chỉ là một tiểu cô nương, huống chi còn chưa tới mười buốn.

Dự Vương năm nay hai mươi sáu, lớn hơn nàng mười hai tuổi, thêm hai tuổi nữa thì làm phụ thân nàng còn được.

Mặc dù nàng còn nhỏ, nhưng hắn hiểu thanh danh quan trọng với nữ hài tử như thế nào, Liễu Chi Mạn nói xấu nàng như vậy, khó trách nàng lại tức giận.

Dự Vương thản nhiên nói: "Mài mực trước đi."

Lương Y Đồng len lén liếc hắn một chút, thấy thái độ của của hắn có vẻ hòa nhã, trái tim hơi treo lên cũng trở lại vị trí.

Kỳ thật buổi sáng nay Dự Vương đã biết chuyện này, phân phó Tiêu Lĩnh đi xử lý rồi.

Liễu Chi Mạn chung quy cũng là do Hoàng thượng ban tới, nếu các nàng giữ khuôn phép, Dự Vương cũng không phải không thể chịu đựng sự tồn tại của các nàng.

Hắn vừa nói đi xử lý, Tiêu Lĩnh lập tức hiểu được.

Lúc này hắn đã triệu tất cả các nha hoàn tới Linh U đường.

Tiêu Lĩnh cười tủm tỉm: "Lương cô nương là khách quý của Vương phủ, tới chỗ này ở tạm một thời gian, không ngờ vừa xuất phủ một chuyến đã có người ăn nói lung tung, kém chút nữa bị hủy hết thanh danh.

Vương gia đã lệnh cho ta điều tra rõ việc này."

Lời vừa nói ra, mọi người tất nhiên đều hiểu rõ là chuyện gì.

Ngay trước mặt toàn bộ hạ nhân, Tiêu Lĩnh để thị vệ và Ngọc Cầm kể lại chuyện phát sinh hôm đó, sau đó lại thẩm vấn từng người, rất nhanh đã điều tra được là Liễu Chi Mạn và nha hoàn của nàng ta.

Nha hoàn kia vốn là chết cũng không nhận, Tiêu Lĩnh sai người trói nàng ta lên ghế, đánh hai lần thì lập tức khai ra hết, khóc lóc kể lại ngọn nguồn, nói rằng nhìn thấy nam tử kia giật mũ che mặt của Lương Y Đồng, mới hiểu lầm bọn họ không minh bạch.

Nàng ta vốn không tính khai rằng có liên quan đến Liễu Chi Mạn, chỉ là xin Liễu Chi Mạn cầu tình giúp mình, ai ngờ Liễu Chi Mạn sợ rước họa vào thân, tát nha hoàn một cái, đẩy toàn bộ trách nhiệm lên đầu nàng ta.

Nha hoàn kia quả thực bị tổn thương, thấy Tiêu Lĩnh muốn sai người đánh chết mình, liền không làm thì thôi, đã làm phải làm cho tới, khóc lóc khai luôn cả Liễu Chi Mạn ra.

Liễu Chi Mạn tức giận muốn đánh nàng ta, lại bị bọn thị vệ đè xuống, chủ tớ hai người đều bị đánh.

Liễu Chi Mạn đâu chịu nổi sự khổ sở này, đau đến mức gào khóc.

Tính tình nàng ta quá nóng nảy, tức giận tới mức chửi ầm ĩ, mắng nha hoàn ăn cây táo rào cây sung xong, đang muốn mắng Lương Y Đồng quả nhiên là thứ hồ mị tử, mới nhập phủ mấy ngày đã câu dẫn Vương gia đến hồ đồ, nhưng lại bị thị vệ bịt miệng.

Nàng ta khóc lóc nửa ngày, một chữ cũng không mắng được, từng gậy rơi xuống người, đau đến không chịu nổi, một mỹ nhân khi xưa kiêu ngạo không ai bì nổi, bây giờ muốn có bao nhiêu chật vật thì có bấy nhiêu.

Lúc đau đến suýt hôn mê bất tỉnh, nàng ta mới nhớ ra lời cam đoan với Hoài Vương.

Liễu Chi Mạn vốn là tai mắt mà Hoài Vương sắp xếp tới chỗ Hoàng thượng, cơ duyên như thế nào lại được Hoàng thượng ban cho Dự Vương.

Chủ tử muốn nàng ta tương kế tựu kế, nhất định phải có được sự yêu thích của Dự Vương, nàng ta cho rằng bằng tư sắc của bản thân, tuyệt đối sẽ được sủng ái, ai ngờ còn chưa bắt đầu đã rơi vào kết cục thế này.

Liễu Chi Mạn sợ hãi, khi chịu hết mười lăm gậy đã không còn đi nổi, nằm trên ghế dài không còn sức lực, nha hoàn cũng không tốt hơn nàng ta chút nào.

Nhìn thấy một màn này, mấy hạ nhân trong phủ đều có chút kinh ngạc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!