Cho dù là xác định được có người dùng mê dược, nhưng đã qua lâu như vậy, muốn tra ra chính xác là ai cũng không phải việc dễ dàng.
Các nàng đang thảo luận xem là ai có thể ra tay thì thấy Tiêu Lĩnh cùng Ngọc Cầm đi tới Vân uyển.
Khi Thanh Hà xông vào Thanh U đường, Ngọc Cầm cũng ở đó, sợ Lương Y Đồng không ứng phó được nên đã chạy tới Trúc Du đường cầu cứu, lại đúng lúc gặp được Tiêu Lĩnh.
Ngọc Cầm kể lại mọi chuyện cho hắn nghe.
Thấy Tiêu Lĩnh tự mình tới, Lương Y Đồng có hơi sửng sốt.
Tiêu Lĩnh nói: "Trong phủ không ngờ lại xuất hiện sự việc như thế này, cũng là do các hộ vệ thất trách.
May mà thân thể của Trịnh cô nương không có gì đáng ngại.
Người cứ yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ mau chóng điều tra rõ việc này."
Trịnh Hiểu Nhã đã sớm đoán được là Vương gia sẽ nhúng tay vào việc này, cũng không quá ngạc nhiên.
Tiêu Lĩnh lại cẩn thận hỏi thăm thêm vài chi tiết, sau khi rời khỏi thì đến chỗ Trần quản gia tìm danh sách những hạ nhân đăng ký xuất phủ trong tháng này.
Tổng cộng có mười một người từng xuất phủ, một số người xin phép về nhà một hôm, một số khác thì lên phố mua đồ.
Sau khi Tiêu Lĩnh tra ra những người này thì ghi nhớ lại, sau đó cho người đi hỏi các tiệm thuốc xung quanh, muốn tra xem gần đây có những ai mua loại độc dược kia, mua khi nào, và liệu có thể đối chứng những người đã xuất phủ không.
Có hắn hỗ trợ, trong lòng Lương Y Đồng cũng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Cho rằng đây là ý của Vương gia, trong lòng Lương Y Đồng cực kỳ cảm tạ hắn.
Nàng cũng không thể làm gì cho hắn, nghĩ nghĩ một lúc liền tính làm cho hắn đôi giày.
Nàng nhớ rằng Trịnh Hiểu Nhã không có bạc, liền dứt khoát tới phòng bếp một chuyến.
Hiện giờ nàng đã có quan hệ không tồi với Trương đại nương ở phòng bếp.
Nhi tử của đại nương, Trương Chấn, phụ trách chuyện mua sắm, thường xuyên phải xuất phủ, Lương Y Đồng liền nhờ hắn giúp mua ít đồ bổ cùng ít vải.....
Buổi chiều ngày thứ hai, Trương Chấn mang đồ nàng cần về.
Lương Y Đồng lại đến Vân uyển một chuyến.
Khi nàng đang xách đồ đi vào thì nhìn thấy Tiêu Mộng Hân.
Tiêu Mộng Hân đang tưới cây thì nhìn thấy nàng, cười cười mà đặt bình tưới nước trong tay xuống, "Muội muội tới thăm Trịnh cô nương sao?"
Chuyện hôm qua Trịnh Hiểu Nhã không khỏe, phải mời đại phu đã truyền ra toàn bộ Vân uyển, Tiêu Mộng Hân có quan hệ không tốt với Trịnh Hiểu Nhã còn đi thăm một phen, Lương Y Đồng tới cũng không có gì lạ.
Hai người chào hỏi đơn giản, Lương Y Đồng liền đi vào phòng Trịnh Hiểu Nhã.
Lúc Thanh Hà đi ra đón, thấy nàng còn xách theo đồ vật thì có chút ngượng ngùng, nhất là nghĩ đến hôm qua vô duyên vô cớ mắng nàng một hồi, Thanh Hà có chút chột dạ.
Lương Y Đồng mua ít đồ bổ dưỡng, nàng vừa tiến vào thì Trịnh Hiểu Nhã đã cười nói: "Tới chơi là được rồi, sao còn mua nhiều đồ như vậy?"
Lương Y Đồng cười nói: "Thân thể của tỷ có chút suy yếu, phải bồi bổ thêm mới được."
Trịnh Hiểu Nhã cười cảm ơn, hai người ngồi tâm sự với nhau.
Đang nói chờ đến khi sức khỏe ổn định, hai người cùng đi chùa cầu phúc, Trịnh Hiểu Nhã nhíu mi, "Có mùi gì khó chịu thế nhỉ?"
Mùi này rất giống là có gì đó bị đốt, sắc mặt Trịnh Hiểu Nhã có chút không tốt, "Có mùi như thứ gì đó bị đốt, ngươi mau ra ngoài nhìn xem có phải gian ngoài bị cháy không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!