Edit: Halee Az
Beta: Quanh
Hôm nay là ngày Hưu mộc[1] nên Chử Thanh Huy đặc biệt dậy sớm, rửa mặt xong, nàng hưng phấn để Tía Tô cải trang thành bộ dạng nam tử cho mình.
[1] Lệ ngày xưa làm quan cứ mười ngày được nghỉ một lần để tắm gội, cho nên ngày lễ nghỉ gọi là "hưu mộc nhật". (Theo Từ điển Hán Nôm)
Nàng có dung mạo mỹ lệ vô song, mặt mày có vài phần hồn nhiên, khi khoác nữ trang thì xinh đẹp vạn phần, nhưng mặc nam trang lại không giống nam nhi chút nào. Cũng may Tía Tô khéo léo, bôi bôi trát trát trên mặt nàng một hồi khiến nàng có thêm vài phần khí chất anh tuấn, trông không còn yếu đuối giống như lúc trước nữa.
Chử Thanh Huy búi tất cả tóc lên, còn mặc cẩm bào [2], trên tay nàng cầm thêm cây quạt xếp của Thái tử, nhìn qua cũng có chút khí khái nam nhi. Tía Tô cười nói: "Hôm nay Công chúa xuất cung, nói không chừng có tiểu thư nhà nào nhìn trúng người cũng nên. "
[2] Cẩm bào: áo dài bằng gấm, ống tay rộng của quan lại thời phong kiến.
"Tốt nhất là một tỷ tỷ xinh đẹp". Chử Thanh Huy xoay người trước gương tròn vài vòng, lúc này mới vui vẻ đến Tê Phượng Cung thỉnh an.
Hôm nay Hoàng Đế không cần thượng triều, khi Chử Thanh huy tới thì Thái tử cùng Nhị Hoàng tử đã đến, đang ở trong điện nói chuyện với Đế Hậu. Nghe tiếng nàng đi vào, mấy người đồng loạt quay ra, ngẩn người. Chử Thanh Huy phẩy phẩy cây quạt rồi tiến đến thỉnh an.
Hoàng Hậu thất thần, nói: "Đứa nhỏ này, làm mẫu hậu sợ nhảy dựng, thiếu chút nữa cho rằng năm đó mẫu hậu sinh song thai nam chứ không phải long phượng thai. "
Chử Tuân nhảy từ trên ghế xuống chạy vòng vòng quanh nàng, ngạc nhiên hỏi: "Thực sự là A tỷ sao?".
Chử Thanh Huy sờ sờ đầu nó, cười hì hì: "Hôm nay kêu là Nhị ca, không được kêu là A tỷ đâu."
"Nhưng... tỷ chính là A tỷ, không phải ca ca..." Chử Tuân hoang mang nhăn đôi mày.
Hoàng hậu cười cười: "A tỷ thì A tỷ đi, đừng để đệ đệ con khó xử, kêu con Nhị ca sau này sẽ quen không sửa được"
"Vâng". Chử Thanh Huy gật đầu, lại hưng phấn đến chỗ Hoàng đế với Thái tử hỏi: "Phụ hoàng, Thái tử ca ca, hai người xem con cải trang có giống nam nhi không?"
Hoàng đế dung túng nói: "Quả thật rất giống nam nhi".
Trong lòng Chử Thanh Huy càng thêm đắc ý.
---------
Ăn xong bữa sáng, Hoàng hậu kéo Chử Thanh Huy lại căn dặn rất nhiều chuyện, nói nàng ra ngoài phải cẩn thận, không được gây chuyện, còn bảo Thái tử phải trông chừng nàng, lúc này mới cho hai người xuất cung.
Ngoại trừ bọn họ, lần ra cung này còn có cả Tía Tô và nội giám bên cạnh Thái tử. Phúc Hải giả dạng người hầu, đoàn người liền cùng nhau ra ngoài cung.
Đã là cải trang thì không thể dùng tên thật, năm đó Hoàng đế còn trẻ khi xuất cung đã dùng họ Lục, hiện giờ Thái Tử tiếp tục sử dụng, xưng Lục đại công tử, Chử Thanh Huy cũng gọi theo hắn, xưng Lục nhị công tử.
Đứng ở con đường lớn nhất kinh thành, thứ hấp dẫn Chử Thanh Huy không phải là dòng người tấp nập tới lui, không phải những cỗ xe ngựa phồn hoa, mà là gánh kẹo hồ lô trên vai người bán hàng rong, tay của những người thợ nhào nặn ra những món đồ chơi làm bằng đường, ở bên cạnh còn có một nồi to hạt dẻ xào, thật sự rất thú vị.
Nàng đứng ở bên đường thấy người bán hồ lô đi qua, ngửi mùi liền bước theo vài bước, lại thấy bên này có nồi bánh bò (*) mới ra lò, liền chạy ra trước quán, hít sâu hai cái, một bộ dạng thèm nhỏ dãi.
(*) Tên gốc là bánh xốp đường trắng nhưng để bánh bò nghe cho thân thuộc, vì chúng cùng là một loại bánh thôi.:)
Nàng ở chỗ này chạy tới chạy lui, Thái tử sợ mất mặt đành đứng từ xa nhìn, còn Tía Tô phải chạy theo phía sau nàng. Bà lão bán bánh có gương mặt hiền từ, thấy nàng đứng trước quán chạy tới chạy lui, rốt cuộc không nhịn được hỏi: "Bánh bò mới ra lò, mềm mại ngọt ngào, tiểu công tử có muốn mua thử hai cái không?"
Chử Thanh Huy nhìn lò bánh trước mặt có hơi nóng bốc lên, quẫn bách sờ sờ túi tiền... nhưng bên trong không có bạc.
Nàng biết ngoài cung muốn mua bất cứ thứ gì cũng phải dùng bạc để trao đổi, nhưng đây là lần đầu nàng ra ngoài, không hề có kinh nghiệm nên căn bản không đem bạc theo.
Nàng liếc qua toàn thân, chỉ vào ngọc bội đeo trên người rồi nhỏ giọng hỏi Tía Tô: "Tô Tô, ngươi nói cái ngọc bội này có thể đổi lấy bạc không?"
Tía Tô thấy nàng chạy đi chạy lại, cái gì cũng muốn mua, dở khóc dở cười nói: "Nô.... Tiểu nhân có bạc ạ".
Chử Thanh Huy trước mắt sáng ngời: "Tô Tô, ngươi thực lợi hại, mau cho ta mượn một ít, sau khi về cung ta sẽ trả lại cho ngươi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!