Note: Lại xong một bộ. Cám ơn mọi người đã đồng hành cùng mình suốt thời gian qua.
Giai đoạn Triệu Văn sắp sanh là ngày tháng Hùng Bá khó chịu nhất.
Ban ngày không dám rời khỏi Triệu Văn nửa bước, chỉ sợ Triệu Văn không cẩn thận bị ngã, bị đụng phải; buổi tối cũng không dám ngủ say, chỉ sợ Triệu Văn nửa đêm sẽ sinh, mấy ngày kế tiếp người trong thôn chỉ cần gặp Hùng Bá đều nói hắn gầy.
Hùng Bá sờ sờ mặt, hắn có gầy không cũng không phải chuyện quan trọng, chỉ cần Triệu Văn cùng hài tử tốt là được.
Hùng Phong cùng Hùng Vân đều đã trải qua giai đoạn kia, thấy Hùng Bá như vậy, bọn họ cũng chỉ có thể đem kinh nghiệm của mình nói một chút cho Hùng Bá, để Hùng Bá không sốt sắng như vậy nữa.
Nhưng sao Hùng Bá không sốt sắng chứ, hắn sắp căng thẳng chết rồi.
Ngược lại, mấy ngày nay Triệu Văn rất bình tĩnh, nên ăn thì ăn nên uống thì uống, một chút vội vã cũng không.
Mãi đến tận một ngày, Triệu Văn mới từ nhà xí đi ra, Hùng Bá còn chưa đụng vào tay của đối phương, liền nghe Triệu Văn rên lên một tiếng, lập tức hai tay ôm bụng kêu lên: "Hùng Bá! Ta đau bụng!"
Hùng Bá thiếu chút nhảy dựng lên, hắn ôm lấy Triệu Văn bước nhanh vào trong phòng thả người xuống, sau đó một đường chạy như bay đến nhà Hùng Phong bảo Hùng Phong đi tìm Liễu thẩm tử, mình thì về nhà canh giữ ở bên cạnh Triệu Văn.
Lúc này đã là mùa thu, khắp trên mặt Triệu Văn đều là nước, kia đều là mồ hôi do đau mà ra!
Hùng Bá vừa đau lòng vừa sốt sắng, hắn không ngừng an ủi Triệu Văn, Triệu Văn cắn răng nhịn đau, còn phải nghe Hùng Bá bên cạnh nói không ngừng, đầu sắp phình ra rồi!
May là Hùng Phong chạy nhanh, mang Liễu thẩm tử tới.
"Đi đun nước nóng!"
Liễu thẩm tử đẩy Hùng Bá ra ngoài cửa phòng nói.
Chu Lực từ phòng bếp đi ra, "Nước đã đun xong."
Đầu óc Hùng Bá hoàn toàn ở chỗ Triệu Văn, căn bản là quên nấu nước, lúc này nghe Chu Lực nói đã đun nước xong, tất nhiên là cảm kích: "Làm phiền đại ca phu."
Sau lại thấy bên cạnh Chu Lực không có hài tử, nhất thời kinh hãi nói: "Đại ca phu, hài tử đâu!"
Hùng Phong vội vã động viên nói: "Nhờ thím nhà bên cạnh trông giúp cho chúng ta."
Lần này Hùng Bá thở phào nhẹ nhõm, lát sau nghe bên trong Liễu thẩm tử nói muốn nước, Hùng Bá liền vội vàng bưng nước nóng tiến vào.
Chờ hắn đi ra lần thứ hai mặt trắng bệch, gót chân mềm nhũn.
Hùng Phong thấy sắc mặt không đúng, vội vã đỡ lấy đối phương, "Sao vậy?"
Hùng Bá nuốt một ngụm nước bọt, run rẩy nói: "Thật nhiều máu."
Chu Lực thở phào nhẹ nhõm, "Không có chuyện gì, yên tâm đi."
Hùng Bá đẩy Hùng Phong ra, bản thân ngồi ở cửa phòng, trong miệng thì thầm: "Sau này không bao giờ để phu lang sinh con nữa."
Hùng Phong cùng Chu Lực liếc mắt nhìn nhau, không hề nói gì.
Triệu Văn sinh đặc biệt thuận lợi, hơn nữa ra nhanh, còn chưa tới nửa khắc đồng hồ, hài tử đã đi ra.
"Là tiểu ca nhi!"
Liễu thẩm tử cười híp mắt đem hài tử đã được gói ghém xong đặt ở bên cạnh Triệu Văn.
Triệu Văn nhịn mệt mỏi nhìn hài tử một chút, "Thật xấu."
"Ôi, đứa nhỏ nào vừa ra đời đều như vậy, càng lớn càng chọc người thích!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!