Hiện đã là giữa hè, người đi ra ngoài cũng tương đối nhiều, cả con đường đều rất náo nhiệt.
Hùng Bá cùng Triệu Văn chậm rãi đi dạo, thỉnh thoảng dừng lại nhìn đồ chơi nhỏ ven đường.
"Vật này không tệ."
Hùng Bá nhấc một ấm trà nhỏ thầm nói.
Trong nhà không có loại ấm trà này, nhưng Hùng Bá biết Triệu Văn rất chú trọng trong việc uống trà, vì vậy bỏ tiền mua.
Triệu Văn mới vừa nói mấy câu cùng bạn bè chạm mặt trên đường, thấy trong tay Hùng Bá nhiều hơn một ấm trà.
Thấy Triệu Văn trở về, Hùng Bá quơ quơ ấm trà nhỏ trong tay: "Mấy cốc trà kia chẳng đẹp gì cả, chờ sau khi chúng ta trở về ta dùng trúc làm một cái cho đệ xem thử."
Triệu Văn nhất thời liền nghĩ tới mùi trúc thơm ngát, cảm thấy rất hứng thú gật đầu, "Hương trà cùng hương trúc trộn lẫn vào nhau không biết là mùi gì….. Hả?"
Triệu Văn còn chưa nói hết lời, trong tay liền bị người khác nhét vào một cái hộp gỗ lớn, chỗ hé ra để lộ phần đồ bên trong khiến người ta sáng tỏ, đây là trọn bộ dụng cụ uống trà.
Nhìn về phía người đến trên mặt mang theo đắc ý, sắc mặt Hùng Bá lập tức đen kịt lại.
Hắn nhanh chóng lấy hộp gỗ trong tay Triệu Văn nhét về trong tay người kia, tiến lên che chở Triệu Văn ở phía sau, khẽ rũ đầu xuống đối mặt với Lý bộ đầu sắc mặt bắt đầu xanh lên nói: "Có việc?"
Lý bộ đầu vốn thấp hơn so với Hùng Bá vài phân, lúc này bị chiều cao cùng giọng nói của Hùng Bá đồng thời khiêu khích tất nhiên là tức giận.
Hắn liền lùi lại hai bước, xem thường liếc Hùng Bá mấy cái, "Ngay cả dụng cụ uống trà mà ngươi cũng mua không được, thật mất mặt."
Triệu Văn nghe nói xong, nhất thời sắc mặt cũng không tốt, tay Hùng Bá để ở phía sau ngăn cản Triệu Văn, học dáng vẻ Lý bộ đầu nhìn hắn, tùy tiện nói: "Dáng dấp của ngươi còn không cao hơn ta, không cường tráng bằng ta, thật mất mặt."
Lý bộ đầu quả thực không thể tin được những gì mình nghe được.
"Ngươi! Ngươi nói cái gì?!"
Hùng Bá nhíu mày, nhìn lướt qua lượng người càng ngày càng nhiều, khẽ cười nói: "Ngươi thật sự muốn để cho ta lặp lại lần nữa trước mặt mọi người hả?"
Mặt Lý bộ đầu tái mét.
Triệu Văn thấy Hùng Bá cũng không xê xích gì nhiều, liền mở miệng nói: "Lý bộ đầu chớ để ý, phu quân của ta là một người thô lỗ, không biết nói lời hay, ta nghĩ đường đường là Lý bộ đầu cũng sẽ không tính toán với tiểu bách tính chúng ta chứ, vậy xin cáo từ, Lý bộ đầu cứ tự nhiên."
"Thô nhân, thô nhân, Lý bộ đầu đừng thấy lạ."
Hùng Bá vỗ lồng ngực cường tráng ra vẻ xấu hổ nói, sau đó cùng Triệu Văn sóng vai biến mất ở trước mặt Lý bộ đầu.
Lý bộ đầu muốn đuổi theo, không biết làm sao mà đám người chung quanh còn chưa tan đi, chờ hắn đi ra được, bọn Triệu Văn đã sớm biến mất.
Lý bộ đầu tức giận hai mắt đỏ lên, ở chỗ cũ đi hai vòng, ôm hộp gỗ lớn xoay người đi.
Bên này tâm tình Hùng Bá tốt cực kỳ, Triệu Văn cười nhìn hắn một cái nói: "Huynh không sợ hắn lén lút trả thù à?"
Hùng Bá nhướng mày, "Tuy rằng Lý bộ đầu hoa tâm, nhưng cũng nổi danh chính trực, chuyện gì cũng đều tới chính diện, lại nói cho dù hắn đâm sau lưng ta, ta cũng không sợ hắn."
Những lời ca ngợi không biết ngượng mồm này khiến Triệu Văn yên lặng, "Huynh điều tra hắn?"
Con ngươi của Hùng Bá lập tức đảo quanh không ngừng, "Việc này rất nhiều người biết, ta không cần điều tra, chỉ cần hỏi thăm."
Ừ, cũng đúng, Hùng Bá cũng không có bản lãnh "Điều tra", nói "Hỏi thăm" thì chính xác hơn.
"Sau này ít hỏi thăm hắn đi, đã có cuộc sống riêng, không cần thiết."
Hùng Bá gật đầu, trong đầu lại không nghĩ như vậy, nếu tên vương bát đản kia còn làm phiền bọn họ, hắn sẽ ra chiêu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!