Chương 9: (Vô Đề)

Chu Sưởng đoán không sai, Kim thị vừa nghe nói Triệu Yến Bình muốn nạp A Kiều làm thiếp, Triệu gia còn hứa đưa mười lượng bạc làm sính lễ, lập tức nổi lên ý niệm về nhà thu bạc, người nhà mẹ đẻ của bà cùng nhau khuyên nhủ, có bậc thang để leo xuống, Kim thị lại thu gom quần áo bỏ vào tay nải, gọi nữ nhi và nhi tử vội vàng lên xe lừa trở về huyện thành.

Ba người trở về sớm, còn chưa tới thời điểm làm cơm chiều, A Kiều nghe thấy tiếng nói chuyện nhưng nàng không muốn gặp Kim thị, chỉ ngồi ở đầu giường đọc sách.

Hoa Nguyệt Lâu dạy các cô nương biết chữ đọc sách, theo như lời Kim thị, A Kiều ở Hoa Nguyệt Lâu đúng là có cơ hội học được rất nhiều thứ như tiểu thư khuê các . Cậu biết nàng thích đọc sách nên tặng mấy quyển sao chép văn tập cho nàng, A Kiều ngày thường đọc sách để giết thời gian.

Chu Sưởng đi ra cửa đón thê tử.

Ông hối hận cái tát ở buổi sáng kia, nam nhi đại trượng phu sao lại đánh nữ nhân, nhìn thấy mặt thê tử vẫn còn sưng đỏ, Chu Sưởng càng áy náy.

Trước mặt Chu Thời Dụ và Chu Song Song, vì muốn giữ uy nghiêm của người phụ thân, ông đơn độc vào phòng cùng với Kim thị, Chu Sưởng xin lỗi Kim thị vài lần, cuối cùng cũng dỗ được Kim thị.

Tiêu tan cơn giận, Kim thị hưng phấn hỏi: "Triệu gia thật sự hứa đưa mười lượng bạc?"

Ánh mắt Chu Sưởng khẽ động, gật đầu nói: "Đúng vậy."

Chu Sưởng còn muốn nói thêm, nhưng thấy Kim thị cười đến cao hứng như vậy, Chu Sưởng dừng một chút, thở dài: "Ngày nạp thiếp còn chưa quyết định, nhưng ta đoán sẽ làm trước năm mới, tính đến tính đi, Kiều Kiều ở nhà chúng ta nhiều lắm là bốn tháng, bốn tháng này nàng giữ sắc mặt tốt với A Kiều, đừng giống như trước kia."

Kim thị không phục: "Ta trước đây không cho nàng sắc mặt tốt sao? Nếu nàng đối với ta ấm áp giống như đối với chàng, ta sẽ lạnh lùng với nàng làm chi? Còn không phải hận ta năm đó đưa nàng đến địa phương kia, nàng nếu hận ta, ta có cười tươi như hoa cũng vô dụng…"

Chu Sưởng xua tay: "Được rồi, tóm lại mấy tháng này chúng ta đều đừng gây gổ, chuyện cần lo liệu thì nàng lo cho tốt, Triệu gia làm tiệc rượu, chúng ta gả cô nương cũng không thể quá vắng vẻ."

Kim thị minh bạch, bà bị bà con láng giềng mắng là người Mợ lòng dạ hiểm độc mấy năm nay, loại chuyện làm cho mình giành vinh quang này, bà đương nhiên sẽ làm cho thật tốt đẹp.

Sau khi bà mối nhận được lời đáp của Chu gia thì đến Triệu gia lần nữa, lần này cần đem công văn để ký và chọn ngày nạp thiếp.

Nạp thiếp đơn giản hơn so với cưới vợ, nếu cưới vợ cần phải thương lượng nhiều việc.

Cái gọi là công văn chính là công văn nạp thiếp, yêu cầu trưởng bối nhà gái cùng nhà trai đi huyện nha xử lý, viết chứng từ ấn dấu tay, trên công văn nạp thiếp ngoại trừ tên họ quê quán hai bên nam nữ, còn ước định số tiền biếu, chờ đến trước một ngày nạp thiếp, nhà trai sẽ đem công văn nạp thiếp và sính lễ đưa đến gia đình nhà gái, hôm sau lại đón dâu qua cửa.

Nếu có một bên bội ước, phần công văn nạp thiếp này chính là bằng chứng đòi bồi thường .

Triệu Yến Bình đem tất cả những việc này giao cho Triệu lão thái thái.

Triệu lão thái thái thật gấp gáp, ước gì lập tức dắt A Kiều lại đây, dùng tốc độ nhanh nhất kéo tâm của tôn tử rời khỏi các ca nhi tuấn tú.

Bà mối mang theo hoàng lịch, mới đề cập đến "mùng 6 tháng 9" này là ngày tốt thứ nhất, Triệu lão thái thái liền chen vào nói: "Ngày này tốt đó, chọn bữa đó đi, còn có hai mươi ngày nữa, chuẩn bị tiệc rượu vậy là đủ rồi."

Kim thị cũng muốn sớm nắm được mười lượng bạc sính lễ, vui vẻ đồng ý, bởi vì Triệu Yến Bình làm việc ở nha môn, hai ngày nay Chu Sưởng bớt chút thời gian đi một chuyến đến nha môn là được.

Bên trong huyện nha, tri huyện là quan lớn nhất, phía dưới cũng phân các phòng, gồm hộ phòng, lại phòng, hình phòng, lễ phòng và binh phòng.

Triệu Yến Bình làm việc ở hình phòng, thời điểm cần phá án, hắn dẫn nhóm bộ đầu ở bên ngoài bôn ba, tạm thời không có án tử, hắn làm ở hình phòng, chờ tri huyện ban bố án lệnh mới.

Chu Sưởng đến huyện nha, sai dịch nghe nói ông tới tìm Triệu Yến Bình, đi vào trong truyền lời.

Triệu Yến Bình thân thủ mạnh mẽ, tâm tư nhạy bén, chính là cao thủ phá án và đuổi bắt phạm nhân, hắn bắt đầu làm bộ khoái ở huyện nha năm 17 tuổi, làm bảy năm, tri huyện lão gia đã thay đổi năm sáu người, không một tri huyện lão gia nào mà không thích hắn. Bộ khoái là tiểu lại không đủ tư cách, có thể làm bao lâu còn phải xem tri huyện có thích ngươi hay không, nếu một bộ khoái vụng về không phá được án sẽ liên lụy thành tích của tri huyện, cho nên không bản lĩnh sẽ bị đổi, người như Triệu Yến Bình làm một lần đến bảy năm thật sự không nhiều lắm.

Cho nên bá tánh trong huyện thành đều kêu hắn là quan gia.

Các bá tánh kính hắn, tiểu lại trong huyện nha, nhóm sai dịch cũng đều phục hắn.

Nghe nói Chu Sưởng tới, Triệu Yến Bình tự đi ra dẫn ông vào.

Mấy bộ khoái nhàn rỗi đều tò mò, một người tú tài tìm Triệu Yến Bình làm gì, tò mò nên đi theo tới lễ phòng, chính tai nghe thấy Triệu Yến Bình nói với Lý kinh thừa của lễ phòng rằng hắn muốn làm công văn nạp thiếp, nhà gái đúng là cháu gái Chu tú tài từng vào Hoa Nguyệt Lâu, mấy bộ khoái đều cùng há to miệng không khép lại được.

Bọn bộ khoái huýt sáo chạy về hình phòng, lớn tiếng tuyên bố việc này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!