Chương 8: Nạp Thiếp

Thúy Nương lấy cái tô bưng hai bánh quẩy qua nhà Chu gia, Chu Sưởng còn buồn ở trong phòng, A Kiều cũng ngồi ngây ngốc ở đông sương phòng, Chu Thời Dụ đói bụng cồn cào, tối qua ăn chưa xong cái bánh trung thu.

Ở trước cửa chính Chu gia, Thúy Nương thấy Chu Thời Dụ đứng trước phòng bếp, nàng miễn cưỡng lộ ra gương mặt tươi cười, bưng bánh quẩy đi vào trong.

Chu Thời Dụ nhìn nàng nghi hoặc.

Thúy Nương lớn tiếng nói: "Nương tử của tú tài cãi nhau về nhà mẹ đẻ, lão thái thái chúng ta sợ tú tài lão gia và A Kiều cô nương bị đói, kêu ta đưa hai bánh quẩy tới."

Chu Thời Dụ định nói lời cảm tạ, trước khi mở miệng chợt phản ứng lại, hai bánh quẩy? Một cây cho phụ thân, một cây cho biểu muội, giống như không có phần hắn?

Chu Thời Dụ duỗi cổ nhìn cái tô trong tay Thúy Nương, hắn đúng là không nghe lầm, trong tô có chính xác hai cây!

Chu Thời Dụ ngây ngẩn cả người, đây là Chu gia, Triệu lão thái thái muốn lo lắng cũng nên lo cho phụ thân và hắn, vì sao lại nói thẳng là một bánh quẩy cho biểu muội?

Chu Sưởng và A Kiều cũng nghe được giọng của Thúy Nương.

Trong nhà nháo sao cũng được, đối người ngoài không muốn thất lễ, Chu Sưởng vội rời giường thay quần áo.

A Kiều đã sớm chuẩn bị tốt, chỉ không muốn gặp Cậu, lúc này không để ý việc đó, đi ra trước để chào Thúy Nương.

Thúy Nương vừa liếc đã thấy mắt nàng đỏ hoe, mỹ nhân nũng nịu bị Kim thị khi dễ thành như vậy làm Thúy Nương đau lòng.

"A Kiều tỷ tỷ chắc đói bụng rồi, đây là giò cháo quẩy ta mới chiên sáng nay, tỷ nếm thử đi, lão thái thái chúng ta thích món này." Thúy Nương cầm tô chậm rãi chạy tới trước mặt A Kiều, đưa bánh quẩy khá to cho A Kiều.

A Kiều chẳng có lòng dạ ăn thứ gì, nhưng vẫn nhận bánh quẩy, thẹn thùng nói: "Cậu Mợ ta mới náo loạn một chặp, để các ngươi chê cười rồi."

Thúy Nương bĩu môi, nhỏ giọng: "Tỷ tỷ không cần giải thích, chúng ta đều rõ tại sao, lão thái thái keo kiệt vậy còn đau lòng cho tỷ, quan gia cũng cố ý kêu ta đem bánh quẩy đưa tỷ và lão gia tú tài, không cho biểu ca tỷ ăn."

A Kiều kinh ngạc hỏi: "Quan gia thật sự nói vậy?"

Thúy Nương gật đầu, thấy Chu Sưởng từ trong phòng đi ra, Thúy Nương nhìn A Kiều chớp chớp mắt, đưa tiếp bánh quẩy cho Chu Sưởng.

Việc xấu trong nhà nháo đến nỗi hàng xóm đều biết, Chu Sưởng vô cùng khó xử, nhận bánh quẩy, ông dặn dò Thúy Nương chuyển lời đến Triệu lão thái thái, ngày khác chắc chắn sẽ tới nhà cảm tạ.

Thúy Nương không muốn nói nhảm với ông, đáp một tiếng cho có lệ, bưng cái tô không đi về.

Chu Sưởng đứng đó, A Kiều đưa Thúy Nương ra cửa, xoay người lại thấy Cậu vẫn đứng trong sân, A Kiều khó chịu trong lòng, đi tới cúi đầu nói: "Cậu, do con không tốt, con…"

"Không quan hệ gì đến con, nhà Cậu là nhà con, con cứ yên tâm sống ở đây." Chu Sưởng vỗ vai cháu gái, nở nụ cười từ ái, sau đó chỉ vào bánh quẩy trong tay A Kiều nói: "Ăn đi, sáng nay chúng ta có người tiếp tế, mấy ngày sau thì A Kiều phải vất vả rồi, cần xuống bếp nấu cơm cho Cậu ăn."

Mấy ngày sau?

Phu thê cãi nhau, tức phụ quay về nhà mẹ đẻ, chuyện này Cậu kéo càng lâu càng phiền toái.

A Kiều khuyên nhủ thiệt lòng: "Cậu mau đón Mợ về đi, Cậu đến chậm cũng khó nói chuyện với bên kia."

Chu Sưởng hừ nói: "Mặc kệ, các nàng muốn ở bao lâu thì cứ việc ở, ta không tin các nàng sẽ không quay về."

Nói xong, Chu Sưởng đi vào nhà.

A Kiều thật bất đắc dĩ, muốn vào bếp xem thử trưa nay có thể ăn gì, thấy Chu Thời Dụ cầm nửa cái bánh trung thu đứng bên kia, A Kiều rũ mắt trở về đông sương phòng, đóng cửa phòng lại.

Bên Triệu gia, Quách Hưng mau chóng mời bà mối tới, vẫn là người quen trước đây.

Triệu Yến Bình không muốn gặp bà mối, ngồi nơi cửa sổ sau tây phòng mài dao, nghe tiếng bà mối tới, Triệu Yến Bình mài nhẹ tay, nghiêng tai lắng nghe.

Bà mối ngồi xuống liền cười với Triệu lão thái thái: "Hôm nay lão tỷ tỷ chủ động kêu ta tới là do Triệu quan gia đã thông suốt, vừa ý cô nương nhà ai à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!