Chương 50: Ha Ha Ha Ha

Editor: Trà Xanh

A Kiều cần lời hứa, Triệu Yến Bình đã hứa với nàng, hai người ôm nhau, mới thổ lộ tình cảm hai câu đã bị đêm oi bức này đánh bại.

Mùa đông trời lạnh ôm nhau để sưởi ấm cho nhau, mùa hè còn ấp ấp ôm ôm chẳng khác nào tự mình chuốc khổ.

A Kiều dịch khỏi vòng tay Triệu Yến Bình.

Mồ hôi hai người đổ đầy chiếu, lúc đang làm không cảm giác được, hiện tại ngủ chẳng thoải mái chút nào.

Triệu Yến Bình ngồi dậy nói: "Ta đi lấy thùng nước."

A Kiều ừ một tiếng.

Triệu Yến Bình mặc quần vào, sờ soạng đi ra ngoài.

A Kiều nóng quá không muốn mặc quần, nhưng trần trùng trục chờ có vẻ không biết liêm sỉ, nên khoác trung y rộng thùng thình đứng dưới đất, vạt áo miễn cưỡng che khuất nửa đùi.

Nhân lúc quan gia chưa trở lại, A Kiều dọn dẹp chiếu một chút, áo lót đỏ viền đen kia được cởi ra từ sớm nên không dính ướt mồ hôi, A Kiều để trên đầu giường, chờ chút nữa lau người xong thì mặc lại. Hai bao gối bằng mây cũng ướt đẫm, chút nữa cũng cần lau.

Nhìn nơi hai người vừa nằm, A Kiều đột nhiên nhớ tới điều gì đó.

Nàng cầm ngọn đèn dầu duy nhất trên bàn sách lại đây, để trên giường rồi thắp sáng.

Ánh đèn lờ mờ chiếu sáng chiếc giường, ngoài giường không có nhiều ánh sáng, thậm chí không chiếu được đến cửa sổ.

Triệu Yến Bình xách thùng nước từ nhà bếp đi ra thấy trong phòng tối om, lúc này vén rèm đi vào, nhìn thấy A Kiều chỉ mặc trung y đỏ tươi, khom lưng chống trên giường, nửa người bị màn che không biết đang làm gì, vạt áo trung y co đến thắt lưng do động tác của nàng, nhìn xuống chút nữa…

Toàn thân Triệu Yến Bình lại khô nóng.

Lúc chưa nếm mùi còn nhịn không nổi, lời thề cũng không níu được hắn, hiện giờ đã phá lời thề, còn thấy A Kiều kiểu này…

Triệu Yến Bình đặt thùng nước xuống, lặng lẽ đóng cửa, gài chốt .

A Kiều chưa phát hiện hắn đã trở lại, nàng cũng quên mình hiện tại đang mặc gì, một tay chống giường, một tay cầm đèn dầu nhìn giữa chiếu, muốn tìm chứng cứ nàng đem thân trong sạch cho quan gia .

Khi Triệu Yến Bình đi tới, A Kiều đã tìm được, Triệu Yến Bình cũng thấy mấy điểm đỏ sậm.

Tuy nhiên Triệu Yến Bình không cần chứng cứ này, nàng nói nàng chưa trải qua với người khác, Triệu Yến Bình tin, ngay cả khi nàng từng bị người khác khi dễ, Triệu Yến Bình cũng thương tiếc nàng, sẽ không so đo cái này.

"Sao không mặc quần?" Triệu Yến Bình ngừng sau lưng nàng, khàn khàn hỏi.

Đang chuẩn bị thổi đèn dầu, cả người A Kiều cứng đờ, quan gia, quan gia đã trở lại? Còn nàng hiện tại?

A Kiều tức khắc thổi tắt đèn!

Nàng còn muốn đặt đèn lên bàn lại, còn muốn giải thích, Triệu Yến Bình đè sau lưng nàng, lấy đèn trong tay nàng đặt sang một bên.

Hắn không cần nói gì, A Kiều cũng hiểu ý hắn.

A Kiều sợ đau, nhưng nàng không muốn từ chối quan gia.

"Vì sao không mặc quần?" Triệu Yến Bình cúi xuống hỏi.

A Kiều mắc cỡ muốn chết, nhưng chết cũng phải giải thích: "Định mặc nhưng nhất thời nhớ, chúng ta vừa nãy quên lót khăn trắng, sau đó ngài quay lại."

A Kiều nói không nên lời.

Mồ hôi Triệu Yến Bình nhiểu trên vai nàng: "Không thoải mái hả?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!