Thẩm Anh không hoàn toàn gạt Triệu lão thái thái, làm ăn buôn bán phải tính rõ ràng, cho dù là thân thích, nàng cũng không muốn lỗ vốn. Cửa hàng kinh doanh của nàng buôn bán rất ổn định, làm thêm một thùng thuốc màu bán không được sẽ thâm hụt tiền, cho nên nếu A Kiều muốn nhập hàng, ít nhất cũng phải mua một trăm hộp.
Điều duy nhất mà Thẩm Anh lừa Triệu lão thái thái là nàng nói thu nhập hơi ít, có vẻ buôn bán phấn mặt không được tốt lắm, thật ra phấn mặt của nàng tốt như vậy, hàng ngon giá rẻ, bá tánh huyện thành có tiền, nếu A Kiều mở cửa hàng bán phấn mặt, lúc đầu có khả năng hơi khó khăn, nhưng sẽ có lãi theo thời gian.
Thẩm Anh muốn tới huyện thành mở cửa hàng từ lâu, nhưng Thẩm viên ngoại không đồng ý, lão ca Thẩm Văn Bưu cùng cha khác mẹ cũng kiên quyết phản đối, lực cản trong nhà quá lớn nên Thẩm Anh từ bỏ.
Triệu lão thái thái chính thức rút lui, Thẩm Anh cùng A Kiều viết hợp đồng giao hàng, liệt kê tất cả công việc được đề cập trước đó, sau đó Thẩm Anh còn bổ sung vài thứ, ví dụ như nếu A Kiều bán không hết không thể bán cho người khác với giá thấp, ví dụ như nếu Thẩm Anh cung cấp hàng cho A Kiều, trong thời hạn hiệu lực của hợp đồng, Thẩm Anh không thể cung cấp hàng cho tiệm khác trong huyện Võ An, khi hết hạn hợp đồng, A Kiều cũng có quyền ưu tiên tiếp tục lấy hàng từ Thẩm Anh.
Thẩm Anh không đọc điều này, A Kiều biết chữ, nhìn rõ ràng.
Thẩm Anh chớp mắt với A Kiều, phòng ngừa Triệu lão thái thái thấy A Kiều bán phấn mặt kiếm được tiền lại muốn hớt tay trên, ký hợp đồng xong, tương lai Thẩm Anh có lý do từ chối Triệu lão thái thái.
Triệu lão thái thái không biết chữ, nghe hai tiểu cô nương thảo luận chi tiết, thấy A Kiều nghiêm túc, quyết tâm buôn bán phấn mặt, Triệu lão thái thái cảm giác như đang đứng giữa sông, đã muốn đi về phía trước, lại muốn lui về sau, trong lòng rất khó chịu.
Thôi, để cho A Kiều bán nửa năm xem thử, nửa năm sau nếu A Kiều kiếm lời, bà sẽ ký với Thẩm Anh.
Quyết định xong, Triệu lão thái thái đi ra viện nhìn khoai lang đỏ và đậu phộng Thẩm gia đưa tới.
Thẩm Anh nhân cơ hội dạy A Kiều rất nhiều mẹo nhỏ khi bán phấn mặt, và những điểm cần lưu ý khi bảo tồn phấn mặt.
A Kiều cúi đầu thán phục: "Anh cô nương thông minh quá, nếu ngài là công tử, việc kinh doanh nhất định càng phát triển."
Thẩm Anh thở dài: "Chẳng còn cách nào, cha ta quá cố chấp, cảm thấy ta là cô nương không nên cả ngày ở bên ngoài, đại ca lại sợ ta lỗ vốn tổn hại tiền Thẩm gia, mỗi lần ta nhắc tới chuyện mở thêm cửa hàng, hắn trừng mắt phản đối, ba đứa cháu trai cũng nhìn ta không vừa mắt, ta không muốn cha mẹ khó xử, nên thôi."
A Kiều thế mới biết nhìn hoàn cảnh tốt như Thẩm Anh cũng có nhiều phiền não.
Nàng an ủi Thẩm Anh: "Ngài bây giờ còn nhỏ, hai năm nữa gả chồng, muốn mở cửa hàng thì nhà mẹ đẻ và ca ca cũng không quản được ngài."
Thẩm Anh chống cằm: "Nhà mẹ đẻ không quan tâm, chỉ sợ nhà chồng không muốn, nhưng ta không sợ, ta đã nói với cha, nếu gả phải để ta duy trì việc buôn bán, người nào muốn cản ta, ta không gả hắn."
A Kiều cẩn thận ngắm Thẩm Anh, phát hiện ngoại hình Thẩm Anh rất giống thái thái Liễu thị, mặt trứng ngỗng cặp mắt đào hoa, xứng danh mỹ nhân, xinh đẹp lại thông minh, nếu ai có thể cưới được Thẩm Anh thật có phúc.
A Kiều lại nghĩ đến muội muội khác của quan gia, Hương Vân cô nương, có giống thái thái không? Nếu không giống, theo dáng vẻ của nhà họ Triệu, quan gia tuấn tú như vậy, Hương Vân cô nương nhất định cũng là mỹ nhân.
A Kiều thật lòng hy vọng khi Hương Vân cô nương bị bán trên đường gặp được quý nhân, biến nguy thành an, cuộc sống bình an thuận lợi, sớm ngày đoàn tụ một nhà với quan gia.
—
Sau khi dùng cơm trưa ở Triệu gia, Thẩm Anh lên đường về Thẩm Gia Câu, sản xuất phấn mặt cần thời gian, Thẩm Anh hẹn ngày 20 tháng 10 sẽ giao A Kiều đợt hàng đầu tiên, chính là một trăm hộp phấn mặt.
A Kiều vừa may vá lặt vặt vừa chờ, đến ngày 18 tháng 10, A Kiều đã làm xong bảy loại hoa lụa khác nhau tổng cộng 49 đóa, 24 túi thơm hình cung hoàng đạo, 8 quạt tròn có hình mỹ nữ, và 10 khăn thêu hoa cỏ.
A Kiều làm tỉ mỉ lại nhàn nhã, mỗi ngày tuân thủ nghiêm khắc, làm buổi sáng và buổi chiều tổng cộng hai canh giờ. Làm nhiều như vậy tổng cộng hết 24 ngày, nếu bán hết hàng trong cùng thời gian, A Kiều tính thử, một tháng nàng có thể kiếm được khoảng một hai lượng bạc, trừ phần trả Quách Hưng và Triệu lão thái thái, cũng còn dư một lượng, một năm có thể kiếm được mười lượng!
Đây là chưa tính phần phấn mặt bán được, A Kiều nằm mơ cũng cười.
Trưa ngày 20, Thẩm Anh đúng hẹn đưa tới một trăm hộp phấn mặt, tổng cộng có sáu mùi hương, mỗi loại được để riêng trong hộp. Thẩm Anh còn tặng A Kiều một giá trưng bày phấn mặt, một hộp đựng tiền có khóa, và một cái cân nhỏ để cân bạc vụn.
"Chúc tiểu tẩu ngày mai khai trương phát tài, buôn may bán đắt!"
Thẩm Anh lấy trà thay rượu nâng chén chúc A Kiều.
A Kiều cười chạm cốc với nàng và Triệu lão thái thái .
Buổi chiều Quách Hưng dẫn Thúy Nương ra lều dọn dẹp sạch sẽ, sáng sớm hôm sau, Quách Hưng gánh đợt hàng đầu tiên đi bán.
Ngày đó thời tiết sáng sủa, mùa đông Giang Nam không lạnh lắm, bá tánh ra cửa đi lại rất nhiều.
Ngày đầu tiên cửa hàng nhỏ khai trương, A Kiều rất muốn ra đường coi thử, nhưng nàng là thiếp, không thể tùy tiện ra cửa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!