Chương 37: Quan Gia Mua Quýt Cho A Kiều

Cho dù là lời hứa suông, A Kiều vẫn thích nghe quan gia nói hắn sẽ dưỡng nàng.

Quan gia tiếp tục đọc sách, A Kiều suy nghĩ, ngồi trên ghế đối diện án thư, tiếp tục may quần áo cho Triệu lão thái thái.

Triệu Yến Bình nhíu mày nói: "Đợi ban ngày hẳn may, có phải cần gấp để mặc đâu."

A Kiều vừa xỏ kim vừa dịu dàng trả lời: "Hiện tại cũng chưa ngủ, đã chong đèn dầu rồi, ta và quan gia cùng dùng cho khỏi phí."

Triệu Yến Bình nghe vậy, rũ mi yên lặng.

A Kiều xỏ kim xong, cười liếc hắn một cái, cúi đầu bắt đầu may.

Nàng mới may được một hàng, ghế đối diện truyền tiếng động, A Kiều nghi ngờ ngẩng đầu.

Triệu Yến Bình đặt ghế lại chỗ cũ, liếc nàng nói: "Ngủ đi, ta mệt rồi."

A Kiều đành phải ngừng việc trong tay.

Nàng lên giường trước, Triệu Yến Bình tắt đèn, nằm bên ngoài.

A Kiều quay qua bên hắn nói: "Quan gia, ta chuẩn bị ngày mai thăm dò ý lão thái thái, nói chuyện buôn bán đồ thêu thùa may vá và hoa lụa, nếu lão thái thái đồng ý, đợi ta và Thẩm Anh cô nương thương lượng xong, lại bán thêm phấn mặt." Nếu nói thẳng nàng muốn mở cửa hàng phấn mặt, như vậy dã tâm quá lớn, không an phận tiểu thiếp, A Kiều sợ Triệu lão thái thái không thích.

Triệu Yến Bình khen ngợi: "Tốt lắm, căn lều kia vốn dĩ bán đồ thêu thùa, nàng dùng đồ may vá để ngụy trang rất hợp tình hợp lý."

A Kiều cười, cho rằng cuộc nói chuyện đã kết thúc, nàng nằm thẳng, chuẩn bị ngủ.

Triệu Yến Bình lại nói thêm: "Thúy Nương còn nhỏ, không rành chuyện giao tiếp đối đãi, chỉ có thể làm chút việc nặng, trông cửa hàng không thích hợp, để cho Quách Hưng làm đi, dù sao ban ngày hắn cũng không có nhiều việc làm."

A Kiều sáng mắt, tính cách hai anh em Quách Hưng và Thúy Nương không giống nhau. Thúy Nương nấu ăn ngon, nhưng nghĩ sao nói vậy, thường xuyên chọc Triệu lão thái thái bực mình, Quách Hưng miệng lưỡi, nhìn cũng nhanh nhẹn nhạy bén, để Quách Hưng trông cửa hiệu, không cần lo lắng bị côn đồ đầu đường đùa giỡn.

"Quan gia suy nghĩ chu đáo quá." A Kiều lại quay qua rèm ngăn.

Triệu Yến Bình vẫn ngại lão thái thái: "Sợ lão thái thái sẽ không chịu để nàng dùng hắn."

A Kiều đã nghĩ tới, nói: "Ta có thể mở tiệm toàn dựa vào sự hỗ trợ của quan gia, quan gia không lấy bạc của ta, ta hiếu kính lão thái thái một chút coi như báo đáp quan gia, cứ để Quách Hưng thử xem, nếu kiếm được tiền, ta trích một phần lợi nhuận trả tiền công Quách Hưng, rồi trích một phần hiếu kính lão thái thái, quan gia cảm thấy được không?"

Triệu Yến Bình nói: "Cũng được, dỗ lão thái thái vui, bà sẽ không gây phiền toái cho nàng, nàng đưa lão thái thái bao nhiêu, ta sẽ nghĩ cách trả lại."

A Kiều vội nói: "Không cần, sao quan gia luôn khách khí vậy, làm ta càng ngày càng giống ở nhà ngài ăn không ngồi rồi."

Triệu Yến Bình không nói nữa, nếu nàng buôn bán kiếm được tiền, hắn sẽ nhớ kỹ sổ sách, một ngày nào đó bồi thường cho nàng số bạc lão thái thái chiếm kia.

Ngày hôm sau A Kiều đem ghế ngồi trong viện, hết sức chuyên chú làm xiêm y cho Triệu lão thái thái.

Triệu lão thái thái ra thấy, cầm bộ đồ A Kiều may gần xong cẩn thận chu đáo, càng nhìn càng hài lòng: "Đường may không tệ, thêu hoa cũng đẹp, hiếm nhất là mau tay, mới nửa ngày đã may xong một nửa."

Triệu lão thái thái thích người làm việc nhanh nhẹn.

A Kiều đang chờ lời này, buông việc, mắt hạnh sáng ngời hỏi: "Lão thái thái thấy vậy thật à? Ngài cảm thấy, ta may chút đồ nhỏ linh tinh như túi tiền, khăn tay, cây quạt, hoa lụa bán ra ngoài, có thể kiếm được tiền không?"

Triệu lão thái thái động lòng, híp mắt đánh giá A Kiều: "Sao, ngươi muốn may vá gì?"

A Kiều bắt đầu diễn, nói tối hôm qua nàng mơ thấy mình bày quán bán đồ thêu thùa trong cái lều kia, kiếm được thật nhiều tiền, cười đến nỗi làm nàng tỉnh lại, đánh thức quan gia luôn, hai người tính toán đều cảm thấy nên mở tiệm này.

"Quan gia nói, hắn giúp ta hỏi thăm tiền thuê."

Triệu lão thái thái một lúc lâu cũng không nói gì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!