Bào Thanh Sơn áp giải Phạm Thành về nha môn, Phạm Thành quỳ gối trước mặt Hàn tri phủ, thừa nhận hành vi phạm tội.
Hắn bán rượu nên thường xuyên ra ngoài, đêm không về ngủ, tháng trước Phạm Thành vô tình bắt gặp thê tử Mạnh thị ngoại tình với Hà Triệu Phong.
Nam nhân bị đội nón xanh, không cần phải nói tức giận đến độ nào, suy nghĩ đầu tiên trong đầu Phạm Thành là giết Mạnh thị để giải hận, nhưng như vậy không tổn thương chút nào đến Hà Triệu Phong, hắn cũng không có năng lực đi đối phó Hà Triệu Phong, ngược lại dễ dàng bị quan phủ phát hiện hắn phạm tội sát thê.
Phạm Thành nghĩ một biện pháp nhất tiễn song điêu(*).
Hắn biết Hà Triệu Phong thích uống rượu hắn ủ, hai cái chén sứ men xanh xinh đẹp trong nhà là do Mạnh thị mua để Hà Triệu Phong dùng riêng, ngày thường không cho hắn đụng vào, trước nay Mạnh thị thường chọn vò rượu đã được mở nắp, như vậy thiếu một chút hắn cũng khó phát hiện được.
Phạm Thành đi huyện khác mua thuốc mê, hôm qua trước khi xuất phát đến nhà Lỗ Lục ăn tiệc , hắn đổ thuốc mê vào vò rượu đã vơi phân nửa, rồi đặt một vò cùng lượng rượu ở tận bên trong, Phạm Thành còn nói rõ cho Mạnh thị rằng buổi tối hắn sẽ không trở về. Tới nửa đêm, thừa dịp Lỗ Lục ngủ say, Phạm Thành lén quay về nhà, dùng gối trùm chết Mạnh thị, rồi cố ý làm Mạnh thị bị trày nơi vùng kín, tạo thành chứng cứ Hà Triệu Phong thô lỗ cưỡng ép Mạnh thị.
Thật sự giết người, Phạm Thành đột nhiên hối hận và sợ hãi nên đã quên đổi vò rượu khác, thất hồn lạc phách rời đi, đến sáng mới nhớ tới vò rượu, bởi vậy khi về nhà Phạm Thành cố ý ói lên người Lỗ Lục để tranh thủ thời gian hoàn thành bước quan trọng nhất.
Buổi sáng xảy ra chuyện, các bá tánh láng giềng đều tin Mạnh thị bị Hà Triệu Phong giết chết là chuyện Phạm Thành đã tính trước, không ngờ bộ đầu Bào Thanh Sơn của phủ nha cũng tin hắn, lại bị Triệu bộ đầu không biết chui từ đâu ra phát hiện manh mối, tìm được bằng chứng.
Nhưng Phạm Thành cảm thấy mình bị oan, khóc lóc hỏi Hàn tri phủ: "Đại nhân, hai người bọn họ dan díu sau lưng ta chẳng lẽ không đáng chết sao?"
Hàn tri phủ đập kinh đường mộc cái rầm, giận giữ nói: "Dựa theo luật pháp của triều đại, nam nữ ngoại tình bị sung quân ngàn dặm, nếu tội chết thì sẽ do nha môn hành hình, không tới phiên ngươi động thủ! Người đâu, đem Phạm Thành nhốt vào đại lao!"
Trước khi Phạm Thành đi vẫn oán hận trừng mắt Hà Triệu Phong.
Bị bắt vì tội bất chính là chuyện thường ngày đối với Hà Triệu Phong, hắn đặc biệt nuôi một trạng sư để bào chữa cho hắn, lần này do Phạm Thành giết thê đã bị định tội, lại còn dùng thuốc mê nên Hà Triệu Phong thoát tội càng đơn giản, chỉ cần nói mình bị Mạnh thị mời đi uống trà vay tiền, chưa kịp tới đã uống nhầm thuốc mê nên không biết gì, son phấn trên người hắn cùng với tóc hắn bị phát hiện trên người Mạnh thị đều là Phạm Thành bịa ra để vu oan hắn.
Lời khai của hắn lúc trước là bịa ra để thoát khỏi hiềm nghi giết người, không phải là sự thật.
Hàn tri phủ bắt hắn cũng chẳng làm được gì, đành phải thả người.
Các bá tánh bên ngoài nghe kể án này ngoài việc tiếp tục lên án Hà Triệu Phong, còn khen ngợi Triệu bộ đầu đến từ huyện Võ An, một truyền mười mười truyền trăm, Triệu Yến Bình được cái danh thám tử thần thông.
Những điều này đều không quan hệ gì với Triệu Yến Bình, hắn trở lại bên cạnh Tạ Dĩnh, tiếp tục nghe Hàn tri phủ cùng chư vị tri huyện bàn luận chính sự.
Đến hoàng hôn, Triệu Yến Bình và Thuận nhi đi theo Tạ Dĩnh ra khỏi phủ nha, thấy Hà Triệu Phong cùng hai gã sai vặt đứng bên ngoài. Buổi sáng Hà Triệu Phong chỉ mặc trung y cực kỳ chật vật, lúc này hắn thay áo gấm màu trắng, đầu đội ngọc quan, tay cầm quạt xếp, nhìn phong lưu phóng khoáng như một người khác.
Nhìn thấy Triệu Yến Bình, Hà Triệu Phong bước vội tới, chắp tay vái Triệu Yến Bình một đại lễ: "Hôm nay đa tạ Triệu gia rửa sạch oan khuất cho ta, ta đã đặt tiệc rượu ở Khánh Phong Lâu, thỉnh Tạ đại nhân cùng Triệu gia dời bước, cho phép ta được làm hết lễ nghĩa của chủ nhà."
Tạ Dĩnh nhàn nhạt cười, nhìn Triệu Yến Bình.
Triệu Yến Bình nghiêm mặt nói: "Tri phủ đại nhân lệnh ta đi tra án, ta chỉ làm đúng phận sự, Hà nhị gia không cần cảm tạ ta."
Hà Triệu Phong cười nói: "Không tạ sao được, không có Triệu gia, nếu chỉ dựa vào bản lĩnh của Bào bộ đầu, ta đã bị dính tội danh giết người, đi nào, chúng ta đi tửu lầu uống vài bình, đêm nay không say không về."
Triệu Yến Bình còn muốn từ chối, Tạ Dĩnh đột nhiên đi tới, vỗ vai hắn: "Hà nhị gia có lòng, Triệu huynh nên đi thôi, nghe nói sản nghiệp Hà gia trải rộng khắp vùng Giang Nam, Triệu huynh kết bạn với Hà nhị gia, tương lai gặp phải phiền toái gì thì nhờ Hà nhị gia hỗ trợ."
Triệu Yến Bình tức khắc minh bạch ý Tạ Dĩnh, nhìn Hà Triệu Phong vô cùng ân cần, Triệu Yến Bình chắp tay với Tạ Dĩnh nói: "Vậy tiểu dân đi một chuyến với Hà nhị gia, thỉnh đại nhân thông báo một tiếng cho gia thiếp."
Tạ Dĩnh gật đầu, dẫn Thuận nhi đi về quan dịch.
Hà Triệu Phong vô cùng nhiệt tình mời Triệu Yến Bình tới Khánh Phong Lâu.
Đi vào nhã gian, Hà Triệu Phong chủ động rót rượu cho Triệu Yến Bình, bộc lộ cảm kích muốn kết huynh đệ khác họ với Triệu Yến Bình.
Triệu Yến Bình chỉ yên lặng uống rượu, để mình Hà Triệu Phong nói chuyện.
Qua ba tuần rượu, Hà Triệu Phong đột nhiên vỗ tay, cửa nhã gian bị mở ra, một gã sai vặt bưng cái khay phủ lụa đỏ đi đến, đặt xuống rồi lui ra sau đi ra ngoài, kéo cửa lên.
Triệu Yến Bình nhìn Hà Triệu Phong.
Hà Triệu Phong xốc lụa đỏ lên, lộ ra một khay tràn đầy thỏi bạc, cười với Triệu Yến Bình: "Ta nói rồi, nếu Triệu gia có thể giúp ta thoát tội, ta đưa số tiền lớn tạ ơn, đây là năm trăm lượng, chỉ một chút tâm ý, thỉnh Triệu gia vui lòng nhận cho."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!