Chốc lát sau, Thái tử và Nhị Hoàng tử tan học.
Ngày đầu tiên Chử Tuân nhập học cũng là lần đầu tiên cả một ngày không gặp hoàng hậu, dáng vẻ người lớn bình thường mang không được nữa, vừa vào Tê Phượng cung liền chạy chậm vào điện, "Mẫu hậu a tỷ! Con trở về rồi!"
Đợi lúc gặp thân hình hoàng đế ngồi sừng sững ở đó, chân nhóc lập tức dừng lại, hoảng sợ một lúc mới cúi đầu cẩn thận dè dặt đi vào, "Nhi thần thỉnh an phụ hoàng mẫu hậu, còn có a tỷ."
Hoàng hậu quay đầu trừng hoàng đế một cái.
Hoàng đế cảm thấy rất vô tội, hắn chỉ nói với tiểu tử này đã đi học rồi thì là một nam tử hán cần phải có bộ dáng của nam tử hán, không được cả ngày dính ở bên hoàng hậu hoàng tỷ nhóc, nào biết tiểu tử thối này vừa quay đầu lập tức bán hắn đi
Hắn ngoắc tay với con trai út, "Đến đây với phụ hoàng."
Chử Tuân dịch từng bước nhỏ từng bước nhỏ đi tới, nhóc dám làm nũng ở trước mặt mẫu hậu và a tỷ, nhưng khi đối mặt với phụ hoàng cùng Thái tử ca ca lại hết sức thành thực.
Hoàng đế giơ tay lên, ở dưới cái nhìn chăm chú của hoàng hậu, nghĩ ngợi một lúc bèn xoa đầu của con trai: "Hôm nay cảm thấy như thế nào? Học được cái gì?"
Mắt Chử Tuân sáng lên, quên luôn việc cẩn trọng, ngẩng đầu lên hưng phấn đáp: "Nhi thần thích đi học, có rất nhiều người có thể chơi cùng con!"
Hoàng đế nghe xong liền nhíu mày, đường đường Hoàng tử Đại Diễn học vỡ lòng, không phải để nhóc đi chơi.
Hoàng hậu kịp kéo Nhị hoàng tử qua, sờ sờ mặt tròn đỏ ửng của nhóc, cười bảo: "Thích thì tốt, Tuân Nhi còn nhỏ không cần cả ngày nghĩ phải học cái này học cái kia, cứ vui vẻ cùng các bạn học chơi đùa là được."
Hoàng đế nghe xong, im miệng không lên tiếng
Chử Thanh Huy đến bên người Chử Tuân, tỷ đệ hai người nói thầm gì đó.
Lúc này Thái tử mới chập chạm đi vào, hành lễ với hoàng đế hoàng hậu một cách có nề có nếp.
Hoàng hậu cũng gọi hắn đến bên cạnh mình hỏi thăm sinh hoạt ăn uống hôm nay.
Nhìn bộ dạng quy quy củ củ của con trai lớn, trong lòng hoàng hậu nhịn không được than thở, lúc nhỏ tiểu ma vương đó bướng bỉnh kêu la đau cả đầu, lại bất tri bất giác trưởng thành với tính cách này quả là giống với bộ dạng của phụ hoàng hắn lúc trẻ.
Cả nhà cùng dùng xong bữa tối, hoàng đế gọi Thái tử đến thiên điện kiểm tra bài học. Chử Tuân hôm nay tiêu hao không ít tinh lực, ăn cơm xong liền mơ màng muốn ngủ, hoàng hậu gọi người đưa nhóc đi nghỉ ngơi, trong điện chỉ còn lại nàng với Chử Thanh Huy.
Liễu Phiêu Nhứ cầm một cái túi nhỏ tiến vào, "Công chúa, đây là kẹo hoa hồng người muốn."
Hoàng hậu nhìn qua, hiếu kì nói: "Sao bỗng nhiên muốn nhiều như vậy?"
Chử Thanh Huy cũng không định giấu diếm mẫu hậu, thành thực đáp: "Con định đem chúng tặng cho thần võ Đại tướng quân."
Mày hoàng hậu khẽ động, bình tĩnh hỏi: "Đây lại là vì duyên do gì đây?"
Chử Thanh Huy kéo tua cờ trên túi, có chút ngượng ngùng, "Trước đó nhi thần nghe lời đồn đại đã hiểu lầm tướng quân, chút kẹo này để nhận lỗi với tướng quân."
Hoàng hậu cười bảo: "Con muốn tướng quân nghĩ là tiểu nha đầu con đây chưa lớn sao? Người lớn như vậy rồi còn muốn ăn kẹo. Vả lại con cũng không vô tâm hiểu lầm, tướng quân sẽ không để ý đâu."
Chử Thanh Huy lại nói: "Nhưng mà mẫu hậu, con phải làm chút gì đó mới có thể an tâm được."
Hoàng hậu nghe xong, lúc này mới không nói gì nữa.
Cây nến đốt cháy phát ra tiếng lốp bốp nhỏ nhặt, trong điện ánh nến lay động, hoàng hậu nhờ ánh sáng của hoàng hôn quan sát nữ nhi ngồi ở trước mặt, rốt cuộc là lúc nào tiểu đậu đinh lớn bằng hai bàn tay này bây giờ trở thành thiếu nữ duyên dáng yêu kiều nhỉ? Nghĩ đến ngày sau nữ nhi phải xuất giá, trong lòng hoàng hậu liền cảm thấy chua chát.
Chử Thanh Huy nghi hoặc nhìn bà, hỏi: "Mẫu hậu, người nhìn gì thế?"
Hoàng hậu chậm chạp mỉm cười: "Nhìn Noãn Noãn của ta đã là một đại cô nương rồi, đợi mùa xuân năm tới hôn sự cũng nên đề lên nhật trình rồi."
"Hôn sự?" Chử Thanh Huy có chút kinh ngạc, nàng đương nhiên biết con gái đến tuổi nào đó thì phải xuất giá, nhưng những năm nay bên cạnh chưa có ai đề cặp qua, bản thân nàng gần như cũng quên bén việc này.
Hoàng hậu chầm chậm gật đầu, "Không sai, ta với phụ hoàng con gần đây đang thương lượng việc này. Không biết trong lòng con có suy nghĩ gì? Là chưa có người hợp ý?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!