Đại hội diễn võ các nữ quyến không thể có mặt, hoàng thượng ở phía trước thiết yến chiêu đãi các bá quan, hoàng hậu cũng ở trong cung mở tiệc chiêu đãi các vị phu nhân, tiểu thư.
Chử Thanh Huy ngồi một lúc rồi lặng lẽ chuồn mất, về cung đổi y phục giả nam trang, mang theo hai tiểu nội thị đi về phía võ trường.
Những năm trước nàng đều ngoan ngoãn ở lại trong cung hoàng hậu cho đến thi cuộc đấu võ kết thúc. Năm nay là năm cuối cùng nàng ở trong cung trước khi xuất giá, nghĩ lại hơn mười mấy năm qua chưa từng tận mắt nhìn thấy thịnh hội diễn võ, đến khi xuất giá thì sẽ không còn cơ hội nữa, trong lòng lấy làm tiếc liền chạy đến chỗ hoàng hậu cầu xin, dù thế nào chỉ đồng ý để nàng đứng nhìn từ xa mà thôi.
Thực ra không để cho nữ quyến xuất hiện không phải có điều cấm kỵ gì, chẳng qua đấu võ là vì chứng tỏ bản lĩnh thật của các tướng sĩ, đương nhiên phải dùng đao thật kiếm thật, khó tránh khỏi có lúc ra tay nặng nhẹ, xảy ra việc đổ máu bị thương.
Trước kia cũng có nữ quyến bị cảnh tượng dã man thô bạo như vậy dọa đến ngất đi, những người còn lại sắc mặt cũng trắng bệch đứng ngồi không yên, sau đó dứt khoát không mời các nàng có mặt nữa.
Chử Thanh Huy giả trang như vậy người trong cung đã thấy quen thuộc rồi, trên đường thuận lợi không bị cản trở.
Vượt qua một tòa nhà thủy tạ, đối diện có một thị vệ trẻ tuổi đi tới nhìn thấy bọn họ thì xoay người vội bỏ đi.
Chử Thanh Huy vốn không chú ý nhưng thấy hành tích của hắn kì lạ, không khỏi nhìn thêm một lần.
"Đứng lại!" Tiểu nội giám bên cạnh thấy người khả nghi, lập tức lên tiếng.
Thân hình thị vệ đó thoáng dừng lại, sau đó càng đi càng nhanh, mắt thấy hắn bắt đầu muốn chạy.
Chử Thanh Huy híp mắt nhìn trong chốc lát, cuối cùng nàng đã nhận ra là ai, "Sư đệ!"
Vừa nói ra miệng, thân hình thiếu niên đó đứng thẳng tại chỗ, nửa ngày sau mới xoay người qua lộ ra một gương mặt trẻ tuổi mượt mà, lắp bắp nói: "Tẩu, tẩu tẩu."
Thì ra chính là Phùng Trọng Thanh.
Chử Thanh Huy không xoắn xuýt với cách xưng hô của cậu, đi lên trước, ngạc nhiên hỏi: "Sao đệ ở đây? Còn ăn mặc như vậy."
Phùng Trọng Thanh gãi đầu, cười ngượng, "Đệ nghe nói có người đánh nhau, đành mượn y phục này qua xem náo nhiệt, kết quả tìm không thấy chỗ đó."
Chử Thanh Huy vừa nghe liền cười, đại hội diễn võ uy vũ trang nghiêm ở trong mắt hắn lại chỉ là đánh nhau, e rằng bộ y phục này cũng không phải thật sự đi mượn như đã nói.
"Tiên sinh biết đệ đến không?"
"…… Không biết, tẩu người nhất thiết đừng nói với sư huynh, bằng không huynh ấy lại muốn dạy dỗ ta nữa." Phùng Trọng Thanh vội vẫy tay cầu khẩn.
Trước đó cậu bị người khác đả thương quả thực chịu chút sợ hãi, ở trong phủ tướng quân nghỉ ngơi một thời gian. Không lâu sau thói xấu tái phát lại muốn chạy ra ngoài, nhưng bị Diêm Mặc trấn áp, thành thành thật thật luyện võ vài ngày, bị giày vò đến mức kêu khổ cả ngày.
Hai ngày trước Diêm Mặc dẫn đội đến hạ cung, cậu vội vã xuất phủ, ở trên đường nghe nói võ tướng hồi kinh, có náo nhiệt để xem bèn lén lút chạy đến đây.
Chử Thanh Huy trông bộ dáng cậu khi nhắc đến Diêm Mặc như chuột gặp phải mèo, càng thấy buồn cười, "Được rồi, ta không nói với tiên sinh là được. Nghe nói lúc trước đệ bị thương, bây giờ khỏe hẳn chưa?"
Phùng Trọng Thanh liên tục gật đầu, "Đã khỏe rồi."
"Sau này cẩn thận chút, đề phòng những kẻ xấu đó. Đi thôi, ta cũng đang định đi xem náo nhiệt đây, chúng ta cùng đường."
"Đa tạ tẩu!" Phùng Trọng Thanh mặt mày vui vẻ.
Đi một lúc đến ngoại đình, tuy còn chưa thấy võ trượng nhưng đã có thể nghe thấy từng tiếng hoan hô, nhịp chân mấy người đều tăng nhanh.
"Người nào?" Phía trước lại có hai thị vệ tuần tra đi đến, cản bọn họ lại.
Chử Thanh Huy giả trang, cung nhân hậu cung đều nhận ra, số thị vệ phía trước rất nhiều công thêm thường xuyên luân phiên trực, khó tránh khỏi không từng thấy qua.
Nàng nhìn hai thị vệ trước mắt, lại có một người rất quen mắt, bỗng vui vẻ, "Là ta."
Giọng nói trong trẻo quen tai, vừa nghe liền biết không phải là nam tử, Trương Chí Châu tập trung liếc nhìn một cái rồi vội cúi thấp đầu, cung kính nói: "Gặp qua công chúa."
Chử Thanh Huy khoác tay, "Không cần đa lễ, các ngươi cực khổ rồi, ta đến võ trường nhìn xem."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!