Chương 18: (Vô Đề)

Cố Tri Việt rời đi rồi.

Anh ta nói anh biết tôi tạm thời chưa thể tha thứ, nhưng anh nguyện ý chờ đợi.

Sau khi Cố Tri Việt rời khỏi phòng bệnh, Tống Hiểu Lê – người vẫn luôn đứng đợi ngoài cửa – bước đến bên cạnh tôi.

Tôi liếc nhìn cô ấy:

"Cậu nghe hết rồi à?"

"Nghe hết rồi."

"Vậy bây giờ cậu muốn nói gì với tớ?"

"Tớ muốn hỏi, vị khách hàng lúc sáng có tiềm năng trên 50% không, bao giờ thì có thể ký được hợp đồng?"

"Đồ vô tâm, cậu không nên ít nhất hỏi xem bao giờ tớ được xuất viện à?"

"Chuyện đó tớ vừa hỏi bác sĩ ngoài cửa rồi, ông ấy nói là ngày kia. Tớ đã dựa vào đó điều chỉnh lại toàn bộ lịch làm việc tiếp theo, buổi thuyết trình lần sau tạm định vào ngày kìa."

"Không cho tớ nghỉ thêm vài ngày nữa sao?"

Vịt Bay Lạc Bầy

"Không cần đâu. Tớ biết điều gì mới là quan trọng nhất với cậu."

Không hổ là cộng sự của tôi.

Tôi rất hài lòng.

Có một cộng sự xuất sắc thế này, tôi còn lo gì không thể giàu có phú quý?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!