Đám người Lý Mật kia không chỉ biết bịa đặt tin đồn, thậm chí còn nghiện.
Tin đồn này nối tiếp tin đồn khác, tự mình lấp liếm cho mình.
Chu Dịch tức đến bật cười.
"Chuyển dời thù hận như vậy, không biết đang âm mưu cái gì, nếu đơn thuần chỉ vì ta, tuyệt không thể tốn nhiều tâm sức đến thế."
Ở quán ven đường nghe được mấy câu, hắn không muốn dừng lại thêm nửa phần nào nữa.
Tiếp tục men theo quan đạo đi về phía nam.
Đi được khoảng hai dặm đường, Chu Dịch khẽ liếc nhìn về phía sau, động tác này không thể nhận ra.
Đi đến khúc quanh núi tiếp theo, hắn đột nhiên co giò chạy như điên.
Trong nháy mắt, người hắn đã biến mất trên quan đạo.
"Cộp cộp cộp"
Tiếng bước chân từ phía sau nhanh chóng truyền đến, lại là hai ác hán một cao một thấp mặt đầy sát khí.
Họ qua khúc quanh núi nhìn về phía quan đạo phía trước, một bóng ma cũng không có.
"Mất dấu rồi!"
"Mẹ kiếp, thằng nhóc này nhanh như chạch!"
Gã cao lớn nhíu mày nói với gã lùn cầm đoản thương bên cạnh: "Đều tại ngươi giẫm phải vũng nước, bị hắn nghe thấy, nếu không với khinh thân công phu của ta, bám theo xa như vậy, hắn sao có thể nhận ra."
"Đầu lĩnh hỏi tới, ngươi chịu trách nhiệm."
Gã lùn phun một bãi nước bọt, "Ngươi nói bậy!"
"Lão tử từ quận An Lục đuổi theo tên yêu đạo kia đến tận Phù Lạc còn chưa mất dấu, xét về khinh thân công phu, ngươi sánh được với ta sao?"
"Rõ ràng là ngươi đá trúng hòn đá đập vào thân cây bị hắn nghe thấy, lại quay sang trách ta."
Hai người trách móc lẫn nhau, như sắp cãi nhau tới nơi.
Gã cao lớn nói: "Đừng cãi nữa, cứ coi như là nhìn nhầm đi."
Gã lùn gật đầu: "Ừm, đầu lĩnh hỏi tới, cứ nói người này đã bị chúng ta giết rồi, thi thể ném xuống sông Sa Hà rồi."
Hai người bàn bạc xong, quay người trở về.
Tại khúc quanh núi, trên vách đá cao ba trượng có một cây đào dại mọc ra, lá mới tầng tầng hé nở, giọt mưa đang thuận theo cành lá hình xương ô trượt xuống.
Ngay vào khoảnh khắc hai người phía dưới quay người đi!
Một bóng trắng gần như nối liền thành một đường với giọt mưa đang trượt xuống kia, nhẹ nhàng lướt xuống!
Tai gã lùn nghe thấy động tĩnh, phản ứng cực nhanh, "Né!"
Hắn hét lớn nhắc nhở, người lăn sang bên cạnh.
Ác hán cao lớn lại chịu thiệt vì cao chân dài, hành động không linh hoạt bằng đồng bạn.
Cảm giác da bị đâm truyền đến, chỉ cảm thấy huyệt Thiên Trụ sau gáy đau nhói!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!