Edit: Naughtycat
"A Thiến..." Tống Tùng ôm thi thể Tống Thiến, trong mắt đỏ ngầu: "Ca ca ở đây rồi, kiếm của ca ca cũng ở đây rồi mà."
Nói xong, hắn buông Tống Thiến xuống, chạy ra ngoài sơn động. Đúng lúc này, có người gọi hắn lại: "Tống chưởng môn."
Là một giọng nói không phân biệt nam nữ, Tống Tùng gầm lên: "Ai?!"
Người nọ từ sâu trong sơn động đi ra, ảo cảnh trở nên mơ hồ, căn bản không thấy rõ mặt đối phương, chỉ nghe tiếng đối phương cười: "Muốn cứu nàng? Ba hồn sáu phách của nàng đã tan, ngươi còn muốn cứu?"
"Muốn báo thù? Tu vi của Lâm Thành là Xuất Khiếu kỳ, ngươi chẳng qua mới chỉ là Nguyên Anh, báo như thế nào?"
"Người ức hiếp nàng không phải chỉ có Lâm Thành, mà là toàn bộ trên dưới Thiên Huyền môn, ngươi có thể giết hết hay sao?"
Mỗi câu hắn nói đều đâm thẳng vào tim Tống Tùng, Tống Tùng gào lên: "Vậy ta làm sao bây giờ?! Bây giờ ta có thể làm gì chứ?!"
"Ngươi nghe ta," Giọng nói của đối phương mang theo dụ dỗ: "Ta có thể giúp ngươi làm Tống Thiến sống lại, có thể giúp ngươi báo thù, chỉ cần ngươi nghe ta."
"Ngươi muốn làm gì?" Giọng nói Tống Tùng lạnh xuống, một quyển sách từ bên trong sương mù được chuyển ra.
"Đây là Thập phương thất sát dưỡng hồn trận, có trận này, ngươi có thể thu thập thần hồn vỡ vụn của Tống Thiến. Mà cái giá phải trả, là toàn bộ Thiên Huyên môn coi như tế phẩm của nàng, bao gồm cả ngươi. Sau khi nàng khi tỉnh dậy sẽ có được lực lượng cường đại, trở thành hoá thân của Tà Long, như vậy, ngươi có nguyện ý không?"
"Tà Long..." Tống Tùng thì thào lên tiếng, nhìn sương mù không thấy rõ kia: "Nàng sẽ có được lực lượng cường đại, mạnh cỡ nào?"
"Mạnh cỡ nào?" Đối phương cười nhẹ thành tiếng: "Mạnh như Nhiễm Diễm Ma quân, có đủ hay không?"
Con mắt Tống Tùng đột nhiên sáng lên, trong lòng Tô Thanh Y trầm xuống, cũng trong nháy mắt, trời đất quay cuồng, Tô Thanh Y nhỏ tiếng chửi: "Mẹ!" Sau đó, nắm chặt lấy Tần Tử Thực, chờ xung quanh an ổn lại, bọn họ mới phát hiện, mình đã về tới sơn động ban đầu.
Trên tế đàn trong sơn động, Tống Thiến đã khôi phục hoàn toàn thân thể con người, nằm ở trên giường đá, mà thân thể Tống Tùng gần như trong suốt, ghé vào bên giường, thở hổn hển.
"Điều nên biết thì hai vị tiền bối cũng đã biết," Tống Tùng quay đầu nhìn Tống Thiến, tất cả trong mắt đều là sự dịu dàng: "Ta theo chỉ thị người nọ bày Thập phương thất sát dưỡng hồn trận, mắt trận của trận pháp này cần nhất là phải đủ sát khí, nên ta chém nàng ấy hơn ba trăm đao... Sau đó ta đặt xương khô nàng trong mặt trận, xem thân thể nàng từng chút khôi phục như cũ, hồn phách từng chút ngưng tụ..."
"Ta vốn muốn cho nàng trở thành Tà Long, như vậy nàng liền cường đại, không còn có người có thể khi dễ nàng. Nhiễm Diễm Ma quân tuy rằng đã chết... Nhưng là vì gặp phải Tĩnh Diễn đạo quân, nếu Kiếm tiên không ra tay, thì thiên hạ này ai có thể làm gì được nàng ta? Nàng ta đời này sống tùy ý khoái hoạt, nếu A Thiến cũng có thể như vậy... Ta cũng yên tâm rồi. Nhưng thực lực của hai vị quá mạnh, ta nghĩ, ta không có cách nào che chở nàng hoá rồng.
Ta xoá đi kí ức của nàng, nếu khi nào nàng nhớ lại, hy vọng nàng không cần nhớ ta, có thể hận ta, đi yêu một người đáng giá yêu, như thế tốt hơn..."
"Vậy ngươi chết như thế nào?" Tô Thanh Y nhíu mày, bỏ qua đánh giá của Tống Tùng về nàng. Tống Tùng cười khẽ đứng lên.
"Ta là tế phẩm thứ nhất của trận pháp này, từ nửa năm trước, ta đã chết. Sau khi ta chết được vị cao nhân kia chỉ điểm trở thành Quỷ tu, dùng pháp khí duy trì dáng vẻ ngày thường, cho nên vẫn không bị phát hiện. Tà khí tàn sát bừa bãi Thiên Huyền môn, ta đều ép tin tức xuống, sau khi Lưu Huyền truyền tin cho Thiên Kiếm tông, ta lập tức giết hắn ta, không nghĩ tới, Thiên Kiếm tông lại có thể thật sự đến đây."
"Các ngươi tới rất đúng lúc... Ta chỉ còn kém một bước cuối cùng, vì chọc giận A Thiến, ta cố làm cho các ngươi phát hiện thi thể của nàng, đưa nàng vào trong Thiên Huyền môn, sau đó cùng Lâm Thành đánh nhau ta giả chết, làm nàng chủ động ăn. Ta nguyện nàng thành rồng, chỉ là không nghĩ tới..."
Tống Tùng cười khổ, ngẩng đầu nhìn Tần Tử Thực cùng Tô Thanh Y: "Nàng sẽ hoá thân thành xà, là tà vật Thiên Đạo sẽ không chấp nhận. Bây giờ ta không còn thời gian nữa rồi, không giúp được nàng... Chỉ có thể kéo các ngươi, giúp nàng hoá thân thành người, sau đó chuyển tà khí sang ta, làm nàng trở thành người bình thường, đây là ta chỉ có năng lực vì nàng... Làm một việc cuối cùng."
Hắn thở hổn hển, cầu xin Tần Tử Thực cùng Tô Thanh Y: "Nàng sẽ không nhớ được mọi việc, tà khí trong cơ thể nàng đều chuyển sang người ta, nàng không khác gì một cô nương bình thường, khẩn cầu hai vị tiền bối, đừng làm khó nàng..."
Nói xong, trên hồn phách hắn dường như có con sâu đang liều mạng nhúc nhích trong thân thể, hắn khó khăn kiềm chế, vô cùng đau khổ nhìn hai người: "Ta biết, ta làm việc thương thiên hại lí[1], Thiên đạo không dung thứ. Nhưng nhìn quá khứ của ta, chẳng lẽ hai vị tiền bối không động lòng? Tất cả đều không có liên quan đến A Thiến... Ta cầu xin hai vị..."
[1] Thương thiên hại lý: Tàn nhẫn, không có tính người.
"Được." Tần Tử Thực gật đầu trước: "Ngươi không sai, cái sai là rút kiếm quá muộn, nghe theo tà nịnh. Ngươi muốn giết Thiên Huyền môn không sai. Nhưng vì thế mà làm hại thế gian, là vô cùng sai rồi."
"Nhưng thế gian toàn ác độc như thế, ta với A Thiến chịu nhục nào có ai giúp chứ?! Hiện giờ lại muốn ta nghĩ bọn họ tốt..."
"Nếu năm đó ngươi đến Thiên Kiếm tông xin trợ giúp, ta sẽ giúp ngươi." Tần Tử Thực ngẩng đầu nhìn hắn: "Đạo tâm của ngươi có thiết sót, nhưng tính cách của ngươi không phải như vậy."
Tống Tùng nhất thời không nói gì, một lúc sau, hắn nhíu mày nói: "Ngài là?"
"Thiên Kiếm tông, Tĩnh Diễn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!