Edit: Naughtycat
Người tên Tĩnh Diễn này, từ ngày Tô Thanh Y bắt đầu trở thành Nhiễm Diễm thì không ngừng được nghe nói tới.
Thân là Nhiễm Diễm, Tô Thanh Y là thiên tài của Tinh Vân Môn – thậm chí là của toàn bộ giới Phù tu. Nàng 11 tuổi Trúc Cơ, 17 tuổi Kim Đan, 25 tuổi Nguyên Anh, 30 tuổi Xuất Khiếu, 45 tuổi Hợp Thể. Trận pháp phù triện đều là mượn lực lượng của thiên địa, quan trọng nhất chính là ngộ tính có thể cùng thiên địa câu thông[1], mà đối với chuyện ngộ tính của phù triện thì Nhiễm Diễm chính là người đứng đầu ở Tu chân giới.
[1] Câu thông: Nối liền.
Theo lý mà nói, thiên tài như nàng nên liệt vào hạng nhất được người người kính ngưỡng rồi, vậy mà không khéo lại có một Tĩnh Diễn.
Tĩnh Diễn là một Kiếm tu, trong truyền thuyết, hắn có căn cốt vô cùng tốt, trời sinh Kiếm thể, lại là Lôi linh căn biến dị, là thuộc tính mà tất cả các vật dơ bẩn yêu tà kiêng kỵ nhất. 4 tuổi hắn được chưởng môn Thiên Kiếm Tông là Vân Hư Tử nhìn trúng, đưa vào môn phái trở thành thủ đồ[2], 11 tuổi Trúc Cơ, 15 tuổi Kim Đan, 21 tuổi đã thành Nguyên Anh, 32 tuổi Xuất Khiếu, 44 tuổi Hợp Thể, không nhiều không ít, mỗi lần lên cấp đều nhanh hơn Nhiễm Diễm một hai năm.
[2] Thủ đồ: Đại đồ đệ của người đứng đầu/chưởng môn.
Cũng chính vì một hai năm như thế đã để cho Nhiễm Diễm trở thành lão nhị muôn đời. Mỗi lần có người nói: "Nhiễm Diễm đạo quân thật là người thiên tài đó!" Ngay lập tức sẽ có người nói tiếp: "Đấy là ngươi chưa thấy qua Tĩnh Diễn đạo quân của Thiên Kiếm tông thôi, đấy mới thực sự là thiên tài!"
Chuyện này làm cho Tô Thanh Y chán ghét thật lâu, lúc nàng nhập Ma tiến vào Đại Thừa kỳ, thậm chí còn vì thế mà mừng thầm, cuối cùng cũng được vượt qua Tĩnh Diễn một lần.
Kết quả sau đó không lâu, nàng đã bị Tĩnh Diễn một kiếm đâm chết.
(Naughtycat: ha ha đáng đời nhà chị =))) )
Mặc dù lúc ấy nàng bị người ta vây công, nhưng uy lực của một kiếm kia cũng làm nàng biết rõ, cho dù Tĩnh Diễn không lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn thì với thực lực Hợp Thể kỳ của hắn cũng làm cho Đại Thừa kỳ như nàng không thể chống cự. Từ trước đến nay Kiếm tu là cùng cấp vô địch, vượt cấp giết người, mà cường giả đỉnh cao của Kiếm tu, được người ta gọi là Kiếm tiên, từ lúc thành danh đến giờ chưa có lần bại – Tĩnh Diễn, lúc Tô Thanh Y chết đã cho nàng một bài học thực tế vô cùng sinh động.
Cho nên, nói theo một ý nào đó, cái tên Tĩnh Diễn này đã theo Tô Thanh Y từ lúc sống lại cho tới lúc chết lại, vẫn làm bạn với nàng, nhưng cho dù là thế thì trước đến giờ nàng chưa bao giờ gặp qua người nam nhân này, chỉ nghe thấy tên hắn qua những lời đồn đại.
Sớm biết có một ngày mình phải trở thành tiểu đệ của hắn, lúc hắn đâm chết nàng thì nàng nên quay đầu lại nhìn một cái.
Tô Thanh Y từ từ hít một hơi, quay đầu nhìn về phía song sắt ở cửa, nàng xuống giường đi đến cạnh song sắt. Trên song sắt bị người ta dán một lá phù chú màu vàng, chỉ cần hơi đụng vào song sắt sẽ xuất hiện lôi điện lập tức quấn quanh trên song sắt. Từ song sắt nhìn ra phía bên ngoài là vách núi vô tận không nhìn ra được nông sâu. Tô Thanh Y ném một cục đá xuống dưới, qua rất lâu cũng không nghe thấy tiếng vang, nàng khẽ nhíu mày.
Thân là một thế hệ Phù tu đại năng..., tia chớp nho nhỏ của tấm thiểm điệm phù bên ngoài kia không đủ làm nàng sợ hãi, nhưng mà cỗ thân thể ngũ linh căn phế vật này tới dẫn khí nhập thể cũng không làm được, trực tiếp rơi xuống vách núi vạn trượng, trừ khi là nhân vật chính chứ không thì tuyệt đối chỉ có chết.
Nàng không phải nhân vật chính, chuyện này nàng biết. Cho nên cuối cùng làm sao mới có thể ra khỏi sơn động này đây?
Ngay lúc nàng đang buồn rầu, bên ngoài truyền đến tiếng hạc kêu, nàng chạy vội đến bên cạnh bàn đọc sách, nhanh chóng dùng bút viết hai tấm bạo phá phù giấu vào ngực, sau đó thì nghe được tiếng người mở song sắt, đi vào.
Tô Thanh Y ra vẻ trấn định xoay người lại thấy một nữ tử mặc váy đỏ.
Cô gái này vẻ ngoài thanh lệ, thân hình gầy yếu, nhìn qua khá yếu ớt làm cho người ta thương tiếc gấp đôi. Nàng ta mặc váy cưới màu đỏ, phía trên thêu hoa mẫu đơn màu vàng, cùng màu với trâm cài tóc vàng trên đầu, làm sắc mặt tái nhợt của nàng ta thêm phần diễm lệ.
Đây là ai?
Tô Thanh Y hơi buồn rầu, ngay lúc trong đầu nàng có thắc mắc, bên người nữ tử này xuất hiện một hàng chữ vàng.
Họ tên: Tô Thanh Liên.
Tuổi: 16 tuổi.
Thân phận: Thứ nữ của thành chủ Thừa Thiên thành.
Cuộc đời: Dáng vẻ thanh lệ, học thức uyên bác, 12 tuổi dẫn khí nhập thể, 16 tuổi Luyện Khí đại viên mãn. Mẹ là con gái của thương nhân ở Thừa Thiên thành, vì dáng vẻ xinh đẹp nên được thành chủ yêu, trước làm thiếp thất, sau khi chính thê qua đời thì được nâng lên làm chính thất. Khi còn bé Tô Thanh Liên nhiều lần bị Tô Thanh Y bắt nạt, lúc lớn lại bởi vì là con gái nhà thương nhân mà chịu đủ loại chỉ trích, cho nên khắp nơi đè ép trưởng tỷ.
Sau đó yêu vị hôn phu của trưởng tỷ là Mạc Vân, hãm hại Tô Thanh Y rồi thay thế gả cho Mạc Vân.
À, hóa ra đây là kế muội kia.
Tô Thanh Y liếc đại Bạch Hạc[3] đứng ở ngoài cửa, trong lòng tính toán. Chẳng qua Tô Thanh Liên chỉ là Luyện Khí đại viên mãn, không thể tự ngự kiếm phi hành, đến vách núi này chỉ có thể dựa vào loại tọa kỵ[4] như Bạch Hạc này. Tọa kỵ này trừ tự mình thuần hóa, thì phải dựa vào tọa kỵ lệnh của người thuần dưỡng đưa cho, ai có tọa kỵ lệnh thì người đó có thể khống chế nó.
[3] Bạch Hạc: Hạc trắng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!