Chương 44: (Vô Đề)

Hoa Hướng Vãn và Hồ Miên cùng nhau rơi vào trong bức vẽ.

Hồ Miên rất nhanh hóa thành một điểm sáng biến mất.

Trước mắt Hoa Hướng Vãn lại xuất hiện rất nhiều mảnh nhỏ ký ức, đây đều là thân phận mà nàng có thể lựa chọn.

Nàng do dự một lát.

Không thể chọn bản thân mình được.

Hai trăm năm trước, lúc Hồ Miên gặp được Tần Mẫn Sinh, nàng còn ở Vân Lai.

Vậy chọn một thân phận dễ đến gần quan sát Hồ Miên, cũng sẽ không ảnh hưởng quá khứ.

Sau khi suy nghĩ một lúc, nàng nhớ tới sư tỷ Vãn Thu.

Năm đó Hồ Miên quen Tần Mẫn Sinh, hình như chính là ở trên đường đi cứu Vãn Thu mà quen.

Tần Mẫn Sinh cứu nàng ấy.

Sau đó Hồ Miên nói ra lời hào sảng chí khí, muốn bắt lấy núi băng này.

Vãn Thu đảm đương trợ lực hàng đầu giúp đỡ Hồ Miên theo đuổi người ta.

Có thể nói nàng ấy là Nguyệt Lão chứng kiến hoàn chỉnh đoạn tình sử của Hồ Miên và Tần Mẫn Sinh.

Cũng là Vãn Thu về Cung miêu tả tỉ mỉ kỹ càng cho mọi người nghe.

Tu vi của nàng ấy không cao, không có ảnh hưởng quá lớn với toàn cục.

Hoa Hướng Vãn nghĩ kỹ, tìm ra mảnh ký ức trong đầu Vãn Thu, giơ tay ấn vào.

Trước mắt tối đen, một lát sau, nàng chậm rãi mở to mắt, phát hiện mình đang nằm ở trên một cái giường.

Ngọc bài truyền âm trên eo nàng sáng lên mãi.

Hoa Hướng Vãn cầm lấy ngọc bài phất một cái, lập tức nghe thấy giọng Hồ Miên: "Vãn Thu, muội đang ngủ ở đâu? Bên Vu Cổ Tông xuất hiện một con Vực, Vu Cổ Tông không bắt.

Ta định thuận tay bắt luôn, không phải muội ở bên Vu Cổ Tông à? Muốn đi cùng luôn không?"

Nghe Hồ Miên nói, Hoa Hướng Vãn ngẫm nghĩ, biết đây hẳn là đêm trước khi Vãn Thu xảy ra chuyện, Hồ Miên lại đây cứu người rồi gặp được Tần Mẫn Sinh.

Nàng chần chờ một lát, trả lời một câu: "Ta uống nhiều quá, không rõ lắm ở đâu.

Đợi chút sẽ trả lời tỷ."

Nói xong, Hoa Hướng Vãn từ trên giường đứng dậy, cảm nhận linh lực dao đ0ng quanh người một chút, xác định là ở Hóa Thần.

Đây là tu vi của nàng hai trăm năm trước.

Xem ra nàng tiến vào trong tranh, lựa chọn thân phận Vãn Thu, nhưng tu vi trong tranh lại vẫn là tu vi thật của bản thân hai trăm năm trước.

Nàng cân nhắc, lại đi đến trước gương.

Trong gương, nàng là dáng vẻ hai mươi tuổi.

Hồ Miên gặp diện mạo này của nàng chắc chắn sẽ nhận ra nàng là ai.

Nhưng trước khi vào trong tranh, Hồ Miên đã nói nàng có thể tùy ý lựa chọn thân phận.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!