Chương 17: Để Vấn Tâm Kiếm Thử Một Lần

Trong lúc Tạ Trường Tịch đang nói chuyện cùng Côn Hư Tử thì Hoa Hướng Vãn đã được vị đệ tử tên Minh Tùng kia dẫn đến phòng cho khách.

Nàng vừa mới ngồi xuống uống ngụm trà thì đã thấy Côn Hư Tử bước đến.

Hoa Hướng Vãn vừa thấy Côn Hư Tử thì lập tức đứng dậy, nàng kính cẩn hành lễ: "Tiền bối."

"Cô nương không cần đa lễ," Côn Hư Tử nâng tay đỡ nàng, ông tự giới thiệu, "Ta là Phong* chủ của đỉnh thứ hai tại Thiên Kiếm Tông – Côn Hư Tử.

Không biết cô nương thuộc môn phái nào, sao lại bị Vô Sương đưa tới nơi này?"

[*] Phong: Phong này không phải là phong trong gió, mà là có nghĩa là đỉnh núi, ngọn núi, chóp núi.

"Vãn bối là Thiếu cung chủ của Hợp Hoan Cung – Hoa Hướng Vãn," Hoa Hướng Vãn báo danh tính, "Ban nãy cùng gặp nạn tại Linh Hư Bí Cảnh với Tạ đạo quân.

Cũng không biết Tạ đạo quân bị làm sao mà đã đưa ta tới đây.

Không biết hiện giờ Tạ đạo quân thế nào rồi?"

"Nó bị thương rồi," Côn Hư Tử bước vào phòng, chào hỏi Hoa Hướng Vãn rồi ngồi xuống.

Ông giải thích, "Bây giờ nó đang đến chỗ sư phụ nó để chữa thương, chờ thương thế của nó khỏi hẳn rồi thì ta bảo nó đến đây tạ tội với Thiếu chủ."

Nghe thấy "sư phụ nó" thì trong lòng Hoa Hướng Vãn khẽ run nhưng nàng tự nhủ dù sao Tạ Trường Tịch cũng không thể ra khỏi Sinh Tử Giới nên lại cảm thấy nhẹ nhõm.

Nàng ngẫm nghĩ một hồi, Côn Hư Tử nhìn nàng: "Suốt chặng đường này e là gian nguy muôn phần, chi bằng Thiếu chủ kể ta nghe một chút mọi người đã vượt qua thế nào vậy?"

Hoa Hướng Vãn nghe vậy thì hiểu rằng Côn Hư Tử tới tìm nàng là muốn thăm dò tin tức.

Nàng cũng chẳng che giấu gì, kể sơ qua một lần cho ông ấy nghe mọi việc xảy ra, chỉ giấu đi chi tiết Hợp Hoan Cung mai phục rồi vào mộng trước đó.

Nàng đẩy hết trách nhiệm lên trên người Minh Loan Cung, tạo dựng nên hình tượng môn phái trong sạch vô tội, bị liên lụy cuốn vào chuyện này.

Côn Hư Tử lắng nghe rồi hỏi lại kỹ càng chi tiết chuyện trong ảo cảnh đến mấy lần.

Sau khi nghe Hoa Hướng Vãn miêu tả, Côn Hư Tử gật đầu: "Nó đưa cô trở về, trong tay không có vực linh là ta biết chắc đã xảy ra chuyện rồi.

Chỉ là chuyến này lại liên lụy đến Thiếu chủ, thật sự ngại quá."

"Không sao."

Hoa Hướng Vãn lắc đầu: "Lần này vốn là ta đặc biệt muốn đến Thiên Kiếm Tông biểu đạt thành ý, muốn cùng Thiên Kiếm Tông kết duyên, có thể giúp đỡ được gì thì tốt.

Đáng tiếc cuối cùng vẫn để mất vực linh vào tay kẻ cắp…"

"Chuyện này cũng không phải là lỗi của Hoa thiếu chủ, Thiếu chủ không cần tự trách."

Côn Hư Tử an ủi Hoa Hướng Vãn, nàng thở dài: "Sao có thể không tự trách chứ? Ta đã đồng ý giúp Tạ đạo quân, hắn cũng thay mặt Thiên Kiếm Tông đồng ý chuyện liên hôn cùng Hợp Hoan Cung.

Giờ đây ta không làm tròn bổn phận, trong lòng áy náy vô cùng."

Câu nói này tinh tế khéo léo nhưng ý tứ cũng vô cùng rõ ràng.

Côn Hư Tử bưng chén trà lên nhấp nhẹ một ngụm: "Ý của Thiếu chủ là chuyện liên hôn giữa Thiên Kiếm Tông và Hợp Hoan Cung coi như là đã định rồi?"

"Lúc ấy Tạ đạo quân gặp phải phục kích của Thanh Nhạc Cung, hắn đã lấy chuyện này xem như là điều kiện nhờ Hợp Hoan Cung giúp đỡ.

Suy cho cùng thì Hợp Hoan Cung xuất thân Tây Cảnh, lại vì Thiên Kiếm Tông mà động thủ với tông môn Tây Cảnh, cái giá này không nhỏ chút nào," Hoa Hướng Vãn mỉm cười, giọng điệu hơi gượng ép, "Côn trưởng lão, chắc là Thiên Kiếm Tông sẽ không lật lọng đó chứ?"

"Đương nhiên rồi," Côn Hư Tử cười cười, "Nhưng trước khi ta đồng ý việc này, ta phải hỏi Hoa thiếu chủ một việc, Hoặc Tâm Ấn trên người của Vô Sương là do ai hạ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!