- Phong quyển tàn vân.
Thanh niên dồn chân khí vào hai cánh tay, chân khí tầng bảy vô cùng hùng hồn. Thân hình hắn lao nhanh như tên bắn khi khoảng cách hai người còn khoảng năm thước, đột nhiên hắn dặm chân nhảy lên không trung hơn hai thước, nắm đấm mang theo kình phong vô cùng mạnh mẽ nhắm thẳng mặt Hoa Phong mà công kích. Đây là một chiêu quyền pháp vô cùng lợi hại mà chỉ có đệ tử ngoại môn mới có thể học, Song long thất sát.
Ý nghĩa của môn võ kỹ này là một khi vận khí thì hai cánh tay như hai con rồng, theo như trong võ kỹ ghi chép, mỗi một quyền xuất xuất ra như thần long gầm thét, như ma long chấn hải, rất lợi hại.
Trong suy nghĩ của thanh niên chỉ cần trúng quyền, tiểu tử ngông cuồng không chết cũng tàn phế.
Nhìn khí thế hùng hồn của thanh niên Hoa Phong hơi chút kinh ngạc, thất tầng luyện khí đã lợi hại như vậy, mười hai tầng luyện khí sẽ như nào.
Không có thời gian cho hắn suy nghĩ quá nhiều, tốc độ của đối phương rất nhanh, quyền kình chớp mắt đã từ trên cao giáng xuống.
-Ầm!
-Làm sao có thể?
Tiếng chấn động của mặt đất một quyền kinh khủng vừa rồi của thanh niên đã bị Hoa Phong lui nhanh về sau tránh thoát. Hắn trợn mắt không thể tin một chiêu tám phần chân khí của hắn lại đánh vào mặt đất.
- Bốp! bịch... bịch
Trong lúc hắn thất thần thì đã không còn cơ hội xuất ra quyền kế tiếp. Ngay khi tránh thoát được đòn sát thủ của thanh niên, nhân cơ hội đối phương vẫn đang mặt cắm xuống khi quyền kình va chạm cùng mặt đất, Hoa Phong áp sát cực nhanh, tung luôn một cước vào mặt, khiến thanh niên lộn vòng trên không trung, chưa dừng lại hắn lấy tốc độ nhanh nhất tung người bồi thêm một cước nữa.
- Ngươi! ngươi!
Thanh niên rơi thẳng xuống đất miệng thổ huyết, hắn cực độ không cam lòng, hắn thật khó có thể chấp nhận mình lại bại dưới tay một tên tiểu tử luyện khí tầng bốn. Thốt lên được hai câu liền gục xuống bất tỉnh.
- Ta đã nói rồi, rắm chó mà nghĩ là trầm hương.
Sau khi đánh thanh niên bất tĩnh, Hoa Phong đưa mắt về phía đám người kia khinh thường nói.
Đám người Vương Lạch đang trợn mắt há mồm, chuyệm vừa rồi xảy ra quá nhanh, vượt ra ngoài trí tưởng tượng của chúng, vốn bọn chúng nghĩ sau một quyền của tên đồng bạn sẽ là bộ dạng thê thảm của tiểu tử kia, nhưng không ngờ tình cảnh lại hoàn toàn đi trái với lẽ thường, kẻ bị thê thảm là đồng bạn của chúng, còn tên tiểu tử chết tiệt lại đưa ánh mắt khiêu khích cùng khinh thường nhìn về bên này.
- Là chúng quá ta xem thường ngươi.
- Không ngờ ngươi có thể vượt cấp chiến đấu như trong truyền thuyết.
Vương Lạch sau một hồi kinh ngạc, thu lại hoàn toàn khinh thường vừa nãy âm trầm nói.
- Nhưng như vậy chỉ càng khiến ngươi chết nhanh hơn một chút.
Thanh niên có tu vi luyện khí tầng mười hai ánh mắt lóe sát khí cắt lời Vương Lạch.
- Bằng vào mấy con chó dại các ngươi?
Hoa Phong cười châm chọc.
- Muốn chết?
-Trịnh Vân, Lưu Hành Đức, Lý Thiện. Ba người các ngươi bắt hắn về đây cho ta.
Bị Hoa Phong phỉ báng như vậy, thanh niên tầng mười hai sát khí xông lên tận đầu, sắc mặt vô cùng khó coi, nhưng hắn không ra tay mà ra lệnh cho ba người có tu vi bát trọng, đối phó Hoa Phong, theo hắn nghĩ ba người là quá đủ để tóm gọn tên này.
- Tiểu tử chỉ trách ngươi quá ngông cuồng.
Lưu Hành Đức nham hiểm nói vỡi Hoa Phong.
- Kẻ vượt cấp chiến đấu ai ai không phải thiên tài, mà thiên tài chắc chắn có bí mật.
Lý thiện ánh mắt tham lam nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!