Hắn qua đêm ngay tại hạp cốc, khi mặt trời lên cao có vài tia nắng rọi vào mặt hắn mới lờ mờ mở mắt, dụi dụi mắt, chửi nắng bằng câu cửa miệng quen thuộc. Nghe bụng cồn cào hắn mò lương khô để ăn.
Vươn vai đứng dậy hắn chào ngày mới bằng những đường kiếm loạn thất bát tao.
-Hừm! cứ múa như vậy cũng chẳng no béo gì.
-Có nên sáng tạo một bộ kiếm pháp không.
Hoa Phong nhận thấy múa loạn như vậy không tốt lành cho lắm.
Suy nghĩ một hồi, hắn quyết định sáng tạo ra bộ kiếm pháp cho riêng mình.
Hắn tiếp tục luyện kiếm, lần này hắn múa kiếm rất chậm, từ từ cảm ngộ và suy diễn, đột nhiên.
-Bịch! ui da!
Hai âm thanh liên tiếp vang lên, đầu tiên là tiếng va chạm sau đó là tiếng hét như ai oán của Hoa Phong.
-Sưng con mẹ nó rồi.
Lấy tay rờ trán hấy u một cục, Hoa Phong chửi ầm lên.
Vốn hắn đang suy diễn chiêu thức của kiếm pháp, đến lúc tìm được chút manh mối, hắn liền muốn thử ai ngờ hậu quả là hắn lao luôn vào gốc cây trước mặt.
-Mẹ kiếp, chó chết **********!
Hoa Phong liên tục chửi thề, cầm kiếm chém liên tục vào thân cây, hăn đang điên.
Bớt giận một chút sờ trán lần nữa, khuôn mặt âm trầm hắn liếc thân cây đầy vết chém, căm phẫn hận mãi không thôi.
Ngồi một lúc, rồi hắn lại cười, suy nghĩ về chiêu thức lúc nãy.
-Phong bản nguyên, lôi bản nguyên. Phong chân khí và lôi chân khí.
Hắn âm thầm nhớ lại, vừa rồi hắn áp dụng phong lôi bản nguyên, phong lôi chân khí, vào kiếm thức, bất ngờ vì tốc độ quá nhanh, hắn không kịp phản ứng, hệ quả có một màn vừa rồi.
Hoa Phong đứng lên hít một hơi thật sâu bắt đầu thử diễn lại kiếm thức. Lần này hắn chỉ sử dụng một lượng rất nhỏ hai loại bản nguyên kèm theo vận chuyển chân khi hộ thể.
Hắn vừa xuất kiếm, thoáng một cái mũi kiếm của hắn đã chạm vào thân cây.
- Tốc độ thật nhanh!
Hoa Phong líu lưỡi khiếp sợ, hắn nghĩ cái này đi ám sát ngon phải biết. Chỉ cần đối phương không đề phòng xuất kỳ bất ý đã lấy mạnh đối phương.
-Nhưng có đề phòng mà phản ứng không nhanh cũng chết.
Cười nham hiểm, Hoa Phong vô cùng thích ý, tiếp tục diễn luyện một kiếm vừa rồi, đến khí khống chế lực đạo và tốc độ cực kỳ tinh chuẩn, hắn mới suy nghĩ đến một vấn đề khác.
Bây giờ hắn đang tự do, có thể thoải mái thi trển kiếm thức. Nhưng lỡ như hoàn cảnh thay đổi. Ví dụ như hắn bị trói lại hoặc di chuyển chậm chạp, đến lúc đó làm sao thi triển chiêu thức này.
Không ngừng diễn giải, không ngừng bổ sung cuối cùng hai mắt Hoa Phong sáng lên, tinh quang hiển hiện.
Đầu tiên hắn ngồi bất động, Thanh Phong kiếm nằm ngay bên cạnh, ý niệm khẽ động, chỉ thấy một cái bóng màu nâu lóe lên, vài chiếc lá rơi rụng lất phất, Thanh Phong kiếm còn nằm im chỗ cũ, hắn thì vẫn ngồi bất động.
-Thành!
Hoa Phong vẻ mặt lạnh nhạt quát lên.
Thức thứ hai nhân bất động kiếm vẫn động.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!