Không ngừng thôi diễn cảnh giới tiếp theo của Thiên Địa quyết, nhưng mãi đến khi ánh mặt trời sắp lùi dần về phía chân trời nơi xa, Hoa Phong vẫn mù tịt con đường cần phải đi.
-Đã đến lúc trở về rồi.
Hoa Phong tự nói với mình. Vì không muốn cho ai biết hắn đang hoàn toàn khỏe mạnh, nên hôm nay hắn phải về trước hai người Triệu Vỹ, Diệp An.
Về đến phòng Hoa Phong trèo ngay lên giường, nhắm mắt tiến vào suy tư. Được một lúc hai người kia cũng về tới, thấy Hoa Phong đã ngủ, sợ đánh thức hắn nên bọn họ nói chuyện và đi lại rất nhỏ.
-Không biết Hoa Phong sư huynh sao rồi?
Diệp An nói với Triệu Vỹ.
-Còn sao nữa! hôm nay không nghe mấy người kia nói sao?
-Tên Dương Kỳ này thật vô sỉ.
Triệu Vỹ tức giận mắng. Hôm nay lúc làm việc thế cho Hoa Phong, bọn họ nghe đám tân đệ tử kể lại, hôm qua Hoa Phong bị đánh hội đồng đến bất tỉnh. Rất căm phẫn, nhưng họ chỉ có thể giúp Hoa Phong chia sẽ công việc mà thôi.
-Đã vậy hắn còn bắt chúng ta làm luôn công việc của hắn.
-Nếu ta mai này mạnh hơn hắn thì.. hừ hừ!
Nhớ đến hôm nay phải làm luôn công việc của Dương Kỳ, Diệp An không khỏi bức xúc, thầm ghi hận.
-Thôi được rồi! không nói nữa, chúng ta ra ngoài tu luyện, tránh quấy rầy Hoa Phong sư huynh nghĩ ngơi.
-Ừm!
Nói đoạn hai người lặng lẽ bỏ ra ngoài.
Hoa Phong nghe thấy rất rõ ràng, hắn siết chặt nắm tay, âm thầm tự nói.
-Dương Kỳ a! Dương Kỳ! đợi ta thôi diễn xong tầng thứ hai, đến lúc đó ngươi sẽ phải hối hận cho những việc ngươi đã làm.
Hắn quyết định khi thôi diễn được tầng thứ hai sẽ trả mối thù này. Bây giờ ý chí cần tập trung cao độ, không thể phân tâm mà làm việc khác.
-Nếu chiếu theo tình huống thông thường, chỉ cần đột phá cảnh giới và đề thăng tu vi linh hồn, việc thôi diễn sẽ trở nên dễ dàng hơn.
Hoa Phong thầm suy tính, sau đó nghĩ đến cái gì lại lắc đầu bỏ qua ý nghĩ điên rồ của mình.
Công pháp được sinh ra từ bốn loại lực lượng, cho nên giữa chúng luôn được cột chặt với nhau. Vì vậy nếu bốn loại lực lượng chạy công pháp sẽ chạy theo. Đến lúc đó cảm ngộ sẽ biến mất, cảnh giới công pháp vĩnh viễn nằm ở tầng thứ nhất. Cho nên tuyệt đối không thể làm ẩu.
Qua ngày thứ ba kể từ khi bị bạo hành, Hoa Phong tiếp tục trốn ra ngoài hạp cốc. Hôm nay hắn không thôi diễn Thiên Địa quyết, cũng không thử luyện Thông Bối quyền.
Trên tay hắn lúc này đang cầm một thanh kiếm làm bằng gỗ, chất liệu không rõ ràng. Thanh Phong kiếm múa máy loạn xạ, không một chút hình thức nào, chỉ là trên thân kiếm lúc này đang được bao bọc một tầng chân khí mỏng manh, nếu ai đó ghé mắt lại gần tỉ mỉ quan sát thì không chỉ là một tầng chân khí mà có đến hai tầng. Nhưng tốc độ kiếm đang vung vẩy liên tục nếu ai đó cố tình ghé mắt lại gần....... Khỏi cần suy nghĩ đủ biết hậu quả rồi.
Được khoảng một nén hương Hoa Phong buông kiếm thở hồng hộc.
-Mệt chết ta!
Hắn cố tình làm vậy, hòng xua tan đi áp lực về Thiên Địa quyết. Chỉ có múa kiếm khoái trá như vậy tâm hồn mới thư thả được.
Sau khi nghỉ mệt, Hoa Phong đang định tiếp tục múa thêm vài đường kiếm nữa, chợt nghe tiếng chim kêu dưới mặt đất phía trước mặt, thấy là lạ hắn tò mò lần theo, đến khi tìm được thủ phạm hóa ra là một con chim nhỏ.
-Hình như bị rơi khỏi tổ.
Hoa Phong lẩm bẩm.
Bắt lấy con chim vuốt vuốt đầu, hắn ngước nhìn cành cây khá cao bên trên, che khuất trong đám lá, lờ mờ có một tổ chim được làm bằng cỏ khô. Hoa Phong liền từ thân cây trèo lên, do đã là luyện khí tam trọng đỉnh phong nên việc leo trèo đối với hắn không mấy khó khăn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!