Tên tu sĩ cầm đầu phe triều đình tay nắm trường thương kim sắc, ánh mắt đảo qua kiếm quang đầy trời, khẽ động niệm, lập tức sau lưng hiện ra một bức trận đồ, càng lúc càng lớn, phun ra từng đạo kim quang, ngưng tụ thành từng thanh trường thương.
"Giết!"
Hắn quát khẽ một tiếng, lập tức pháp lực trên trận đồ lưu chuyển, trường thương kim sắc gào thét lao ra, khiến không gian phát ra tiếng nổ rền vang, trực tiếp phong tỏa toàn bộ khu vực quanh Lý Phàm.
Ánh mắt Lý Phàm lạnh như sương, thân hình hiện ra Thiên Nguyên kiếm trận, kiếm khí đầy trời xoay vần lao ra, nghênh chiến với trường thương đang gào đến. Hai bên va chạm giữa không trung, tạo thành cảnh tượng kỳ vĩ.
Hắn khẽ động niệm, liền có một thanh trường kiếm vang lên ong ong trước người.
"Đi.
"Lý Phàm vung tay, phi kiếm phá không mà đi, xuyên thẳng qua làn sóng công kích hủy diệt, nhắm thẳng đến đối phương. Tên tu sĩ triều đình vung thương đâm tới, pháp lực toàn thân vận chuyển, huyết khí cuồn cuộn, hiển nhiên không chỉ tu đạo pháp, mà còn tu cả võ đạo. Trường thương như rồng, uy lực từ cánh tay tràn ra, khiến thiên không nổi lên cuồng lãng."Ầm..."
Một tiếng va chạm rung trời vang lên, trường thương và phi kiếm va chạm, ánh mắt gã tu sĩ hiện lên tia hàn ý, trong lòng thầm nghĩ: cũng chỉ đến thế là cùng.
Nhưng đúng lúc ý niệm ấy mới vừa lóe lên, lại có một thanh kiếm khác ngang trời xẹt tới, cùng cấp bậc, bổ xuống lần nữa.
Gã biến sắc, quát lớn một tiếng, trường thương rung động, hóa thành cuồng phong xé rách hư không, ngăn cản phía trước.
Kiếm rơi xuống, chấn động khiến tay gã tê dại.
Nhưng chưa kịp phản ứng, các phi kiếm khác đã đồng loạt giáng tới.
Một tiếng quát vang lên, huyết khí trên người hắn cuồn cuộn, kim thân lóe sáng, sức mạnh bộc phát tăng vọt. Trường thương múa lên như tường đồng vách sắt, nhưng các phi kiếm liên tục phá tan tầng tầng phòng ngự.
Một tiếng "phụt
"vang lên, tiếng rên trầm đục theo sau, thân hình hắn bị chấn lui liên tục, huyết khí rối loạn. Lý Phàm liên tục vung tay, từng đợt kiếm khí như mưa bão oanh tạc. Gã tu sĩ bị ép lui từng bước, khí thế trên người sụt giảm thấy rõ."Đi."
Lý Phàm khẽ quát, thanh kiếm hủy diệt mang theo sát khí xé gió đánh tới. Đúng lúc này, đạo nhân kia thân hình xông lên, tay áo phất động, vô số phù lục đồng loạt bay ra, phóng lớn giữa không trung, hóa thành từng tờ hoàng phù to lớn như thiên thư treo lơ lửng, biến thành từng chữ to như thạch bia, dựng đứng trước mặt, ngăn cản phi kiếm của Lý Phàm.
Kiếm khí như mưa rơi xuống, nện thẳng vào các thạch bia, tiếng nổ vang trời dội khắp. Thạch bia lần lượt bị phá hủy, nhưng phi kiếm cũng tản ra, lực sát thương tiêu hao.
Mà gã tu sĩ triều đình lúc trước bị Lý Phàm oanh kích, lúc này đã khí tức suy yếu, khóe miệng trào máu, rõ ràng đã bị trọng thương.
"Ngươi là kiếm tu, lại thông đồng yêu ma, đáng tội tru sát.
"Đạo nhân tuổi còn trẻ, đứng trên một tấm bia đá, đạo bào tung bay, trong mắt ánh lên kim quang lạnh lẽo, chăm chú nhìn về phía Lý Phàm. Chỉ thấy hắn lại phất tay, vô số phù lục rơi xuống quanh người Lý Phàm, trên đó kim quang lay động, trong khoảnh khắc liền hóa thành từng tấm thạch bia to lớn trấn áp bốn phương, ngay cả trên đỉnh đầu Lý Phàm cũng bị bao phủ, hoàn toàn phong tỏa đường lui."Đi."
Đạo nhân vừa động niệm, tóc dài bay múa, ánh sáng kim sắc phủ quanh toàn thân, trông cực kỳ bất phàm.
Thạch bia bốn phía cùng lúc khép lại, muốn trấn sát Lý Phàm tại chỗ. Phía xa, tu sĩ hai nhà Thôi Tạ vừa đến, trông thấy tình cảnh này liền đứng yên không can dự. Đạo nhân kia rõ ràng không tầm thường, bọn họ muốn nhìn xem liệu Lý Phàm có thể phá trận hay không.
Chỉ thấy quanh người Lý Phàm hiện ra từng thanh đại kiếm, oanh kích lên các bia đá đang ép tới. Kiếm như sao rơi, nện thẳng xuống thạch bia, trong nháy mắt đã có không ít bị đánh nát tan tành.
Lý Phàm hóa thành một luồng kiếm quang lao vút về trước, thân ảnh kéo dài như ảo ảnh, những phù lực đầy trời kia dường như không sao cản nổi hắn dù chỉ một thoáng.
Sắc mặt đạo nhân đại biến, cảm nhận được áp lực nặng nề như núi đè xuống, trong đó còn ẩn chứa kiếm ý sắc bén tận xương. Hắn lập tức vung tay, lại tung ra hàng loạt phù lục, biến thành một hàng thanh kiếm sắc nhọn bắn thẳng về phía Lý Phàm.
Kiếm bay tới, nhưng giữa trán Lý Phàm lúc này bừng lên một luồng quang mang mạnh mẽ, khiến những phi kiếm đang lao đến đều rung động, phát ra tiếng ong ong, dường như đang do dự, thậm chí run sợ.
"Cẩn thận!
"Gã tu sĩ vừa bị thương hô lớn, nhưng thân hình Lý Phàm đã xé gió lao qua đám phi kiếm, xuất hiện ngay trước mặt đạo nhân, thân chưa tới, kiếm đã xuất. Một kiếm này vừa ra, giữa không trung hiện lên một dòng sông kiếm, vô số kiếm ý hội tụ trong một kiếm, không nơi nào tránh thoát. Đạo nhân sắc mặt đại biến, vội tế ra một tấm phù lục khổng lồ chắn trước người."Ầm..."
Hào quang sáng rực, kiếm khí bổ xuống, tấm phù kia hóa thành một bia đá chắn đỡ, nhưng vẫn bị chém đôi tại chỗ. Tuy ngăn được đòn trí mạng, song cũng chỉ giành được một thoáng thời gian, thân hình đạo nhân dẫm lên ánh phù văn, như biến mất tại chỗ, thoắt cái đã lui về xa.
Thế nhưng Lý Phàm chỉ vừa liếc mắt đã khiến vô số đạo kiếm quang từ trời cao rơi xuống, chặt đứt đường lui của hắn. Đạo nhân quay đầu nhìn, sắc mặt biến hẳn: tên kiếm tu này muốn lấy mạng hắn?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!