Chương 24: Bạch Mã Khiếu Tây Phong ( 1961 )

Bạch mã khiếu tây phong

Bạch mã khiếu tây phong (Trung văn giản thể:; Trung văn phồn thể: ; bính âm: Bai Ma Xiao Xi Feng) là một trong những tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung, xuất bản lần đầu vào năm 1962 trên Minh Báo.

"

"Nếu như ngươi yêu thương say đắm một người, người đó lại yêu thương say đắm một người khác, thi phải thế nào?"

Tình yêu không thể cưỡng cầu được… Trên sa mạc đất Hồi Cương có một đôi vợ chồng người Hán ngã xuống đúng như câu "Uyên Ương Đồng Mệnh" khi bị Lã Lương tam kiệt truy sát vì một tấm bản đồ là "Cao Xương Mê Cung". Đứa con gái nhỏ của hai người là Lý Văn Tú được con bạch mã đưa tới bộ tộc Cáp Tát Khắc và được một lão nhân họ Kế cứu sống. Cũng tại bộ tộc này Lý Văn Tú đã vướng vào một mối tình tay ba, vậy nàng ta đã xử sự như thế nào?

Sư phụ nàng là người Hán hay người của bộ tộc Cáp Tát Khắc, Lão Kế đích thực là ai? Kho báu của Cao Xương có gì mà khiến cho nhiều người đổ máu?

Qua bộ "Bạch Mã Khiếu Tây Phong" mọi người sẽ được theo dõi diễn biến tâm trạng của một kẻ khi yêu, đồng thời cũng thấy được tấm lòng chân thực, chất phác của những con người nơi sa mạc…

"

Nội dung

Câu chuyện nói về hành trình lưu lạc của Lý Văn Tú, con gái của Bạch Mã Lý Tam và Kim Ngân Tiểu Kiếm Tam Nương Tử (Thượng Quan Hồng). Vợ chồng Lý Tam trên đường đi tìm kho báu (Cao Xương mê cung) thì bị người của tiêu cục Tấn Uy truy sát dẫn đến phải bỏ mạng tại miền sa mạc Hồi Cương. Cô bé Lý Văn Tú lạc vào bộ tộc ngưới Cáp Tát Khắc (Nội mông) và được một người Hán (Kế lão lão) nuôi nấng. Lúc đó Lý Văn Tú mới 8 tuổi.

Trong một lần tình cờ đuổi theo chim Thiên Linh, Lý Văn Tú gặp Tô Phô (con trai Tô Lỗ Khắc

- dũng sĩ số một của người Cáp Tát Khắc) và từ đó 2 đứa trẻ thường xuyên đi chăn cứu, kể chuyện và hát cho nhau nghe.

Một hôm, 2 đứa trẻ đang ngồi trông đàn cứu thì một con sói lớn bất ngờ tấn công Lý Văn Tú, Tô Phổ đã liều mình giết sói giải cứu Lý Văn Tú, tuy nhiên Tô Phổ bị sói cắn vào cổ. Lý Văn Tú vội lấy chiếc khăn của mình buộc vết thương cho Tô Phổ. Vừa lúc đó bố của Tô Phổ là Tô Lỗ Khắc đi tới, biết được việc con trai đã giết được con sói lớn nên rất vui mừng.

Nhưng khi gặp Lý Văn Tú, biết cô gái là người hán nên do thâm thù từ trước (với người Hán, đã cướp bóc và giết vợ và con trai lớn của Khắc) nên đã cấm con trai mình qua lại với Lý Văn Tú. Lý Văn Tú biết vậy nên đem bộ lông sói Tô Phổ tặng đặt trước nhà A Mạn

-con gái dũng sĩ của Cáp Tát Khắc là Xa Nhĩ Khố, đối thủ của cha Tô Phổ. Thời điểm này 2 đứa trẻ thơ ngây còn chưa hiểu gì về tình yêu. Về sau, Lý Văn Tú vẫn nhớ tới Tô Phổ nhưng không thổ lộ vì cha Tô Phổ căm ghét cô, đồng thời Tô Phổ và A Mạn cũng đã thành đôi. Trong 1 lần ra ngoài, Lý Văn Tú gặp được Hoa Huy

-nhất chỉ chấn Giang Nam, được nhận làm đồ đệ, sau đó cứ vài ngày lại đến chỗ ông luyện võ công. 1 ngày nọ mưa tuyết lớn, Tô Phổ, A Mạn trú nhờ nhà Kế lão lão, Lý Văn Tú phải cải nam trang vào nhà, rồi đến khi 1 kẻ ở Tấn Uy tiêu cục tìm đến, đánh Tô Phổ bị thương, mọi người phát hiện ra bản đồ Cao Xương mê cung. Lúc sau Tô Lỗ Khắc và Xa nhĩ Khố tìm con cũng tới đây và tên cướp thì bị Lý Văn Tú đuổi đi.

Đến lúc trời sáng, Tô Lỗ Khắc và Xa Nhĩ Khốt dẫn con cùng trai tráng lên đường đến Cao Xương mê cung, tại đây họ gặp được Hoa Huy, phát hiện ra bí mật về thân thế của y và Kế lão lão, Lý Văn Tú cũng được ông kể cho bí mật bất ngờ của Cao Xương mê cung. Cuối cùng, sau cái chết của sư phụ và Kế lão lão, Lý Văn Tú cùng con bạch mã trở về Trung Nguyên, lòng đầy tâm trạng

Hồi 1

Lộp cộp, lộp cộp, lộp cộp...

Lộp cộp, lộp cộp, lộp cộp...

Trên sa mạc mênh mông của đất Hồi Cương, cát bụi mịt mù bốc lên cao đến hai trượng, hai con ngựa một trước một sau đang phi nước đại. Đằng trước là một con ngựa trắng cao lớn chân dài, trên yên là một thiếu phụ, ôm trong lòng một cô bé con chừng bảy tám tuổi. Phía sau là một con ngựa màu đỏ bồ quân, trên lưng nằm phục một người đàn ông cao gầy.

Trên lưng phía trái của người đàn ông có cắm một mũi tên dài, máu chảy ròng ròng xuống lưng ngựa, rơi xuống đất, thấm vào cát vàng. Y không dám đưa tay nhổ mũi tên ra, chỉ sợ rút ra rồi sẽ chịu không nổi ngã xuống chết ngay. Người nào mà chẳng chết? Điều đó cũng không sao, có điều từ nay lấy ai chăm lo cho vợ yếu con thơ? Ở phía sau, kẻ địch hung hăng độc ác đang đuổi nà tới.

Con ngựa hồng chạy đã mấy chục dặm, gân cốt đã mệt nhoài mà chủ nhân vẫn tiếp tục ra roi thúc giục, đến nỗi không kịp thở, hai bên mép sùi bọt trắng xóa, hai chân trước khuỵu xuống, ngã lăn ra. Người đàn ông kéo giây cương, con vật kêu lên một tiếng bi thảm, giãy giụa mấy cái, thở hắt ra chết luôn. Thiếu phụ nghe tiếng động ở sau, quay đầu lại thấy con ngựa hồng đã chết, kinh hãi kêu lên:

- Đại ca... sao... có sao không?

Người đàn ông nhíu mày lắc đầu. Y nhìn thấy phía sau mấy dặm xa xa bụi bay lên, đại đội nhân mã kẻ địch đã kéo đến. Người đàn bà quay ngựa lại, chạy bến bên chồng, thấy mũi tên dài cắm trên lưng y, áo ướt đẫm máu, không khỏi kinh hoàng thất sắc, dường như muốn ngất đi. Cô bé con cũng thất thanh kêu lên:

- Cha, cha ơi, trên lưng cha có mũi tên kìa.

Người đàn ông cười gượng nói:

- Không sao đâu.

Y nhảy lên, nhẹ nhàng khéo léo rơi xuống yên ngựa ngay sau lưng người vợ. Y tuy bị trọng thương nhưng thân pháp vẫn nhẹ nhàng chắc chắn. Người đàn bà quay đầu lại nhìn chồng, đầy vẻ lo lắng quan hoài, nói nhỏ nhẹ:

- Đại ca, chàng...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!