Chương 25: (Vô Đề)

"Bách Nhiễm và Tương Thành mỗi người một nơi..."

Hành cung ở núi Thiên Thu như một Hoàng thành thu nhỏ vậy, bên trong cũng có tiền triều, hậu cung, các nha thự của các bộ, hoàng đế đến đây nghỉ hè, cũng không quên Quốc sự.

Bách Nhiễm và Tương Thành mỗi người ở hai nơi, một người đang ngồi trước thư án đọc sách, một người thì đang nằm trên giường nhỏ vuốt ve hồ ly, đều đang chờ động tĩnh bên kia của Hoàng đế.

Sau khi A Mông tạm lui xuống nghỉ ngơi xong thì đang hầu hạ bên cạnh Tương Thành, thấy sắc trời đã tối, phái người âm thầm đi dò xét một chút, được báo rằng trong chốc lát vẫn chưa thể xong được, nên tiến đến khuyên Tương Thành: "Điện hạ hãy nghỉ ngơi trước đi ạ." Cố Hoàng hậu cũng đã có lưu tâm, nếu có tin tức, tất sẽ truyền đến cho Công chúa biết.

Tương Thành cũng nghĩ như vậy, hôm nay đã chạy trên núi cả một ngày, kỳ thực cũng đã mệt mỏi, nên theo lời về phòng nghỉ ngơi. Chỉ là khi nhắm mắt lại, lại có phỏng đoán phen này có lẽ chuyện nhân sự ở biên quan sẽ có thay đổi.

Thay đổi nhân sự ở biên quan là chắc chắn. Chuyện liên quan đến Triệu vương Hoàng đế mới hồ đồ, nếu chuyện nào cũng hồ đồ sao có thể tại vị hơn hai mươi năm? Thế gia có thể đế cho Hoàng đế hồ đồ chuyện Triệu vương không quản đến, thứ nhất là vì tính tình hắn tốt, trong khi tại vị cũng không có hành vi làm suy yếu hay phân chia quyền hành, lợi ích của thế gia, thứ hai là chỉ cần không liên quan đến Triệu vương, hắn đều rất minh mẩn, xử lý chuyện thiên hạ đại sự đều ra hình ra dạng.

Xưa nay chuyện biên quan đều rất trọng yếu, hiển nhiên chuyện bố phòng trước mắt đang mất cân đối, sự trung thành của đại bộ phận các Tướng quân đều không phải là Thiên tử.

Lâm Truy Hầu cảm thấy hoàng đế đang giăng bẫy, lần trước đưa vị trí Long Thành Tướng quân bù đắp cho Triệu vương, bây giờ lại nôn nóng, muốn từ chỗ khác bổ sung vào, nào có dễ dàng như vậy. Ngươi nói giúp ngươi cướp về thì cướp về sao? Không cho ta lợi ích thì ta mặc kệ ngươi!

Phần lớn mọi người đều là suy nghĩ này, ngay cả Tạ Hồi, lão cũng muốn đề ra chức vị của tam nhi tử Tạ Minh của lão, chuyển đến vị trí dễ dàng lập công.

Các đại thần mỗi người đều có mưu tính riêng, sẽ phải hội đàm đến nửa đêm, chỉ nghị luận ra nào là hoán đổi lực lượng thủ vệ, về phần thay ai, cũng không đưa ra được kết luận. Phần lớn đại thần ở đây đều lớn tuổi, đều là những bộ xương già nua, đầu tiên là cùng Hoàng đế đến bãi săn, rồi lại gấp gáp quay về nghị sự đến nửa đêm, thật sự là có chút chịu không nổi, càng về sau, vẫn là Trần Tướng quân nhắc đến câu cấm đi lại ban đêm, Hoàng đế mới chịu thả người về.

Lâm Truy Hầu vừa hồi phủ, đã hỏi gia lệnh trước: "Đại lang đâu?" Sắc mặt lão vô cùng nghiêm túc.

Gia lệnh cẩn thận trả lời: "Đại lang vẫn luôn ở trong phòng chờ Quân hầu về."

Lâm Truy Hầu ừ một tiếng, đang muốn cho gọi Bách Nhiễm đến, lão có dự cảm lúc này có lẽ biên quan sẽ thay máu, đúng là thời cơ tốt để cướp lấy, đưa vài con cháu Bách thị ra ngoài để tích lũy quân công, sau này dễ dàng thăng chức, khoảng chục con cháu của Bách thị đều có xuất thân từ gia đình có tiếng học tập, đều đang tích lũy kinh nghiệm cơ sở, chờ được thăng chức. Có rất nhiều chuyện cần làm, lão muốn thương lượng với Bách Nhiễm trước.

Ngẩng đầu nhìn ánh trăng phía chân trời đang sắp hạ xuống tây sơn, nghĩ đến hài tử nhà lão còn đang tuổi thiếu niên, vội gọi người lại nói: "Lệnh Đại lang nghỉ ngơi trước, có chuyện ngày mai lại nói." Còn dặn dò: "Cho người lưu lại trong phòng, ban đêm nếu Đại lang khát, phải có người hầu hạ trà nước."

Gia lệnh tự mình đi truyền lời.

Bách Nhiễm nhìn sắc trời cũng biết Tổ phụ sẽ không để nàng đi qua, quả thực Gia lệnh đã đến truyền lời để cho nàng nghỉ ngơi rồi. Lúc này nàng còn chưa biết chuyện gì đã diễn ra lúc thượng triều, cũng không biết hướng đi cụ thể là như thế nào, nên bận tâm không thể ngủ được.

Sáng sớm hôm sau, Bách Nhiễm đến chỗ Lâm Truy Hầu thỉnh an, Lâm Truy Hầu nói ngắn gọn lại kết quả buổi nghị triều hôm qua một lần. Bách Nhiễm suy nghĩ rồi nói: "Bệ hạ có tâm chỉnh đốn, nhưng lại không đúng thời cơ." Địch nhân bên ngoài đang muốn công thành, trong thành còn muốn đổi tướng lĩnh, hiển nhiên không thể thực hiện được, binh lính bên dưới sẽ không phân thục tướng lĩnh mới, không hiểu nhau, sao có thể đánh thắng trận này được?

"Chủ tướng không đổi, chỉ đổi mấy vị trí quan trọng hơn nữa chức vụ và quân hàm không cao."

"Vậy thì tất yếu phải là người cường thế mới có thể trấn áp được, bằng không, cũng bị đám người Triệu Tướng quân mượn sức mà vượt mặt."

"Tất nhiên, hôm qua Bệ hạ cũng ám chỉ ta chọn vài người ứng cử, con có ý kiến gì không?"

Bách Nhiễm vốn định đưa Trần Tiễn Chi ra, lại cảm thấy tên này khá hấp tấp, đến nơi này, hung may khó mà liệu được, vẫn nên ở trong kinh rèn luyện thêm vài năm cho ổn thỏa hơn một chút, nên không đề cử hắn, mà nói ca ca hắn: "An Dương Phò mã cũng là một ứng viên, là do Trần Đại Tướng quân dạy dỗ, có lẽ cũng không kém bên kia, mà lại là trượng phu của An Dương Trưởng Công chúa, dù thế nào cũng phải cho hắn chút thể diện."

Thêm nữa Trần thị chỉ trung với Thiên tử kế nhiệm, trước mắt đang ở thế trung lập, đặc biệt có thể tin được, nhắc đến Phò mã xong, còn nói đến bản thân: "Con cũng muốn đi để thử thách bản thân."

Lâm Truy Hầu không ngờ nàng có ý nguyện này, nhất thời nhăn mày lại: "Con đã nghĩ kỹ chưa?"

"Dạ." Bách Nhiễm thận trọng nói: "Có quân công sẽ dễ thăng tiến, có nền tảng này, tương lai sẽ không cần phải lo lắng quá nhiều." Nàng biết Lâm Truy Hầu an bày chức vị cho nàng xuất sĩ, nhất định không phải chỗ thấp, vừa xuất đầu đã lên chức vị cao, khó tránh khỏi bị người xem thường. "Lại nói, con ở biên quan, nếu A Ông có phân phó, sẽ thuận tiện hơn sai sử người kia nhiều." Hiện tại chỉ là đổi một tướng nhỏ, sau khi trận chiến này kết thúc, có thể sẽ đổi vài vị chủ tướng cũng không chừng?

Biên quan cách kinh sư rất gần, nếu tướng sĩ ở biên quan muốn tạo phản, chỉ hai ba tháng có thể đánh đến dưới chân Hoàng thành rồi.

Hoàng đế bị lời của Tương Thành công chúa làm lung lạc quyết định đổi cách thức yêu thương đệ đệ, không cho hắn lương, lại đưa cho hắn vị tướng quân không có quyền lại chẳng có binh, để hắn không có điều kiện tạo phản vì thể sẽ không thể tạo phản, yên phận mà làm một phiên vương, chờ khi hắn từ trần lại dặn dò Thái tử một câu đối xử tử tế với Triệu vương, đời này của Triệu vương xem như là viên mãn rồi.

Lúc này Triệu vương còn chưa biết ca ca hắn thương hắn như vậy, nếu biết nhất định sẽ hộc máu trước.

Dưới thời cuộc này, biên quan cần có biến động lớn, Lâm Truy Hầu há có thể buông tha cho cơ hội lần này? Đặt Bách Nhiễm đến biên quan là rất thuận tiện không cần phải bàn, chỗ tốt không chỉ có hai điểm như nàng nói, còn có chỗ quan trọng nhất, là thủ hạ của Lâm Truy Hầu có vài thế lực tiềm ẩn trong quân, đến khi đó lại có thể thuận lợi mà quá độ.

Nhưng có điểm tốt cũng có điểm xấu, chính là nhà bọn họ chỉ có một mình Bách Nhiễm, nếu có chuyện gì...

Lâm Truy Hầu lại lần nữa tức giận vì Bách Nguyên làm lão thất vọng, sinh thêm vài đứa, cũng thêm người giúp sức cho Bách Nhiễm, đến nỗi cái gì cũng phải do tự nàng đứng ra thực hiện. Nhưng lão lại quên rằng, nếu sinh thêm vài người thì Bách Nhiễm đã không có chuyện gì rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!