Nữ nhân áo tím này khoảng chừng đôi mươi, quả nhiên thiên tư tuyệt lệ, xinh đẹp không thể tả được!
Chu Hằng một lòng võ đạo, chỉ là liếc nhìn liền thu hồi ánh mắt, quay lại nhìn bốn người Chư Chí Hòa, lại thấy bọn họ hai mắt thẳng tắp lóe sáng vàng, bộ dáng si mê tận xương.
- Đừng mất mặt nữa, mau tìm chỗ ngồi đi!
Chu Hằng vội vàng kéo bốn người tìm chỗ trống ngồi xuống, nơi này lâm thời đặt rất nhiều bàn ghế.
Chờ bọn họ ngồi xuống, liền có tỳ nữ đến dâng trà, nước trà xanh biếc, rất là hài lòng.
Nữ nhân áo tím đang nói trà đạo, dẫn ra luận chứng, làm mọi người gật đầu liên tiếp, toàn trường lặng ngắt, chỉ có tiếng nói như tiên âm của nữ nhân áo tím lượn lờ không dứt.
Ánh mắt Chu Hằng đảo qua, liền thấy mọi người đến đây đều là võ giả, thiệt nhiều người hắn không gọi ra tên nhưng cũng gặp được mấy lần, chính là đệ tử Cửu Linh Tông! Nói cách khác, người nơi này cơ bản thuộc ba thế lực lớn.
Cũng trách là thời gian hắn rời đi quá trùng hợp, như vậy lúc hắn mới đặt chân đi ra, tin tức liên quan tới Tử Tinh tiểu thư đã đến Phong Vũ Thành đã truyền đến, bằng không ba đại tông môn đã không có nhiều người đến như thế.
Nữ nhân áo tím này quả thật phong thái tuyệt lệ, nhất là có một cỗ khí chất phiêu miễu, phụ trợ nàng như tiên tử trên chín tầng trời, tràn đầy xinh đẹp như cõi mộng, khiến người ta không tự chủ cõi lòng gợn sóng.
Chu Hằng nghĩ tới người xung quanh toàn là võ giả, nhưng bây giờ mỗi người lại làm ra vẻ nhã nhặn, nghe người ta bình phẩm trà đạo, không nhịn được cười khẽ.
Tiếng cười này vô cùng đột ngột, lập tức làm nữ nhân áo tím ngừng lên tiếng, ánh mắt đẹp nhìn sang hắn, hỏi:
- Vị công tử này, thiếp thân nói có gì không đúng, lại làm cho công tử phải bật cười?
Xoạt, ánh mắt của mọi người liền theo nữ nhân áo tím tập trung tới người Chu Hằng.
Tâm linh Chu Hằng đã vô cùng vững chắc, tuy rằng bị mấy trăm ánh mắt nhìn chằm chằm, sắc mặt lại không hề thay đổi, bình thản nói:
- Chỉ là nghĩ tới một chuyện lý thú, mời Tử Tinh tiểu thư tiếp tục!
Tên này là kẻ nào, lại dám nói chuyện với Tử Tinh tiểu thư mà tùy ý như thế!
Nên biết Tử Tinh tiểu thư có thân phận cao quý dường nào, người ta phải cẩn thận hết sức, chỉ sợ mạo phạm giai nhân, tiểu tử này ngược lại, bộ dáng như không hề quan tâm!
Chẳng lẽ, tiểu tử này muốn dùng phương pháp thấp kém này dẫn tới sự chú ý của Tử Tinh tiểu thư?
Quá vô sỉ! Quá hèn hạ!
Trong nháy mắt, Chu Hằng trở thành công địch của mọi nam nhân, cũng có không ít nữ nhân cười với Chu Hằng, hiển nhiên nữ nhân áo tím đàn áp tất cả mỹ nữ ảm đạm mờ nhạt, cũng trở thành công địch của tất cả nữ nhân.
Mọi người Cửu Linh Tông đều rất tự giác quay mặt đi, làm bộ như không biết Chu Hằng, quả thật là khiến bọn họ cảm thấy mất mặt.
Nữ nhân áo tím lại rất rộng lượng, chỉ ngừng một lúc liền bắt đầu giảng giải trà đạo.
- Chu Hằng, không nhìn ra ngươi còn là cao thủ đạo này,. Bội phục! Bội phục!
Chư Chí Hòa nhếch ngón cái với hắn, ba người Lưu Viêm cũng không che giấu được kính nể.
Chu Hằng không khỏi toát mồ hôi, chẳng lẽ ở trong mắt bốn người này chỉ có nữ nhân thôi sao? Ánh mắt của hắn quét qua, nơi này quả thật là không ít người quen, Thạch Thanh Phong, Trầm Tâm Kỳ, thậm chí Tỉnh Thiên cũng ở đó, tuy rằng nghe nữ nhân áo tím nói hoàn toàn không có quan hệ tới võ đạo, nhưng mỗi người đều không có thần sắc gì bực mình.
Tuy nhiên nữ nhân áo tím này quả thật có mị lực mạnh mẽ, cộng thêm tri thức uyên bác, nói lời êm tai rất là hấp dẫn, khiến người ta không có cảm giác buồn bực.
Trong lòng Chu Hằng khó hiểu, nếu nói toàn bộ những người này đều đến vì mị lực của nữ nhân áo tím này, chỉ sợ chưa chắc. Giống như Tỉnh Thiên, tuy rằng hắn không hiểu lắm, nhưng tuyệt đối không phải là hạng người cúi đầu khom lưng vì nữ sắc!
Hơn nữa ở đây còn có rất nhiều nữ tính, tại sao bọn họ lại đến đây?
Nữ nhân áo tím nói mãi đến sắc trời tối lại mới ngừng, nàng nhấp ngụm trà thơm, tư thế duyên dáng, sau đó vỗ tay, nói:
- Hôm nay mời các vị đến đây, ngoài việc thảo luận trà đạo cùng mọi người, còn có một việc....
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!