Chương 38: Con Lừa Đen Đê Tiện

Thanh âm già nua, như tiếng vịt đực quái dị, đạo bóng đen này vọt lên bốn năm thước cao, ba một tiếng, nặng nề rơi xuống đất.

Chu Hằng và Hàn Vũ Liên đều đưa mắt nhìn chăm chú đạo hắc ảnh kia, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.

- Hai đưa con nít lông chưa mọc hết, dám nhìn chằm chằm bổn tọa, muốn chết!

Bóng đen kia bò dậy, sau đó duỗi chân tay ra:

- Trước hết để cho bổn tọa giãn gân cốt một chút, mấy trăm năm chưa hề cử động rồi.

Hai người Chu Hằng giống như hoá đá vậy, chết lặng nhìn chằm chằm đạo hắc ảnh trước mặt kia.

Bọn họ ngay cả bộ xương khô sống lại đều đã gặp, theo lý mà nói thế gian hẳn là không còn gì làm cho bọn họ sợ nữa, nhưng mà bóng đen trước mặt này... Con bà nó không phải người a, mà là một con lừa, con lừa toàn thân đen như mực không có một sợi lông.

Yêu thú có thể tu luyện, cũng có linh trí kha khá, nhưng mà chưa từng nghe nói yêu thú còn có thể nói chuyện!

Thú dù sao chỉ là thú!

Nhưng mà con lừa đen trước mặt lại lên tiếng nói chuyện, nhưng lại một bộ khẩu khí già dặn.

- Thế nào, thấy quỷ sao? Chẳng lẽ bổn tọa ngủ mấy ngàn, mấy vạn năm càng đẹp trai hơn sao?

Con lừa đen này còn bày ra một tư thế rất thúi:

- Này, hai người các ngươi còn không quỳ bái bổn tọa, bổn tọa miễn cưỡng thu các ngươi làm tọa kỵ!

Chu Hằng sắc mặt tối sầm, bị một con lừa nói muốn thu làm tọa kỵ, điều này có thể khiến người ta thoải mái sao?

- Xú tiểu tử, trừng mắt cái gì mà trừng, loại tiểu bối thực lực yếu ớt giống như ngươi, bổn tọa chỉ cần dùng một đầu ngón tay cũng có thể nghiền chết vạn tên, thu ngươi làm tọa kỵ là phúc khí đời trước ngươi đã tu luyện!

Con lừa đen này oanh oanh liệt liệt nói, đặt mông ngồi trên đất, một cái chân trước chống cằm, bộ dáng rất cao ngạo.

Không ngờ gặp một con lừa biết khoe mẽ!

Chu Hằng keng một tiếng rút trường kiếm ra, một kiếm múa ra nói:

- Bụng đang đói, vừa vặn ăn thịt lừa bồi bổ!

Từ khí tức trên người con lừa này lộ ra, cũng chí có Luyện Thể tầng mười, cũng không mạnh hơn Hàn Vũ Liên bao nhiêu. Mà hiện tại hắn cũng đạt tới Luyện Thể tầng chín, tuy rằng kém một đại cảnh giới, nhưng mà đã có Lăng Thiên Cửu Thức bù lại.

- Xú tiểu tử chưa đủ lông đủ cánh, còn muốn ăn Lư đại gia ta, ta thóa đầy mặt ngươi!

Con lừa đen này giận tím mặt, mạnh nhảy dựng lên, vung móng trước đá tới Chu Hằng.

- Vù!

Kình phong gào thét, một cước này nhanh vô cùng.

Chu Hằng thân hình chuyển động, Phi Vân Bộ triển khai, may mắn tránh thoát một kích này, trường kiếm đâm lại, nhắm thẳng cái miệng thúi con lừa đen này đâm qua.

- Hãy xem 3 thức đá người của bổn tọa!

Con lừa đen dựng thẳng hai chân lên, bụp bụp, bụp, hai chân liên tục bước ra, so với yêu thú cùng giai còn nhanh hơn, chỉ một lát đã tới sau đầu Chu Hằng, một chân đá tới.

Chu Hằng bộ pháp bước ra, hiểm hóc né được, trong lòng dâng lên khiếp sợ mãnh liệt.

Sau khi tu tập Lăng Thiên Cửu Thức, hắn dường như nắm giữ võ kỹ đại thế thiên hạ, có thể từ một chút động tác mà nắm giữ được quỹ tích tiếp theo của đối phương, cho dù cao thủ Luyện Huyết Cảnh lâu đời như Chu Hiến Minh đều không ngoại lệ!

Nhưng công kích của con lừa đen này lại thoát khỏi phạm vi lý giải của hắn, giống như thiên mã hành không, linh dương quải giác, khiến hắn không thể phán đoán, bởi vậy, hắn chỉ có thể dựa vào Phi Vân Bộ để tùy cơ ứng biến.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!