Chương 9: (Vô Đề)

Lần sau nghe được tin tức của cậu ta và Chu Mộng là vài tháng sau.

Nghe nói, Tống Hiến đột nhiên tỉnh ngộ, không còn si mê Chu Mộng nữa.

Nhưng Chu Mộng sau khi trải qua chuyện này, nhân phẩm mất sạch, càng không thể nào đến được với Kiều Thanh Thạch, nên bám chặt lấy Tống Hiến không buông.

Tống Hiến không đồng ý, Chu Mộng liền chuốc thuốc cậu ta, gạo đã nấu thành cơm.

Tống Hiến buộc phải chịu trách nhiệm với Chu Mộng, hai người thuê một căn phòng dưới tầng hầm gần trường, bắt đầu sống chung.

Sau khi ở bên nhau, để lấy lòng Tống Hiến, Chu Mộng bắt đầu trang điểm, ăn diện, ham muốn vật chất cũng trỗi dậy.

Cái gì cũng muốn tốt nhất.

Năng lực kinh tế của Tống Hiến căn bản không thể đáp ứng được cô ta.

Chu Mộng liền xúi giục Tống Hiến ăn cắp dữ liệu phòng thí nghiệm, bán ra ngoài trái phép.

Ngày Tống Hiến bị bắt, người mẹ đơn thân của cậu ta chạy đến cổng trường khóc lóc:

"Một mình tôi vất vả nuôi con khôn lớn, con học cấp ba vì người phụ nữ này mà từ bỏ học bổng, học thạc sĩ lại vì cô ta mà đi tù, Tống Hiến, sao con lại hồ đồ như vậy chứ!"

Danh tiếng của Chu Mộng hoàn toàn sụp đổ.

Tống Hiến bị bắt, cô ta bị người ta chỉ trỏ ở trường, sau đó khi đến quán bar, quen biết một đại gia gần 60 tuổi, làm bồ nhí cho người ta.

Nhưng chị khóa trên nói với tôi, Chu Mộng luôn muốn được danh chính ngôn thuận, vợ của lão đại gia kia là người phụ nữ ghê gớm, không chỉ đánh Chu Mộng sảy thai mà còn đánh gãy một chân cô ta, lão đại gia cũng bỏ rơi cô ta.

Nhà Chu Mộng còn có một đứa em trai, bố mẹ trọng nam khinh nữ, từ nhỏ đã đối xử tệ bạc với cô ta.

Bố mẹ cô ta thất nghiệp, em trai kết hôn cần tiền sính lễ, Chu Mộng đang bị thương liền bị bán cho một gã đàn ông già trong làng với giá 20 vạn tệ.

Viên đạn ác độc mà Chu Mộng b.ắ. n ra năm đó, chưa đầy một năm sau, đã găm thẳng vào giữa trán cô ta.

18

Sau khi Tống Hiến vào tù, tôi không cần Kiều Thanh Thạch đưa đón nữa.

Nhưng hình như  anh ấy không vui lắm.

Thỉnh thoảng lại nhắn tin cho tôi:

[Uyển Nhĩ, khi nào thì tìm tôi làm người mẫu?

[Ý tôi là, tôi khá bận, gần đây phải ra nước ngoài dự hội thảo, em phải đặt lịch trước.

[Tất nhiên, cũng không bận lắm đâu, em đừng ngại.

[Nếu thời gian của em không phù hợp, tôi không ra nước ngoài cũng được.

[Sao không trả lời? Trước đây tôi nói tôi lấy giá cao là lừa em đấy, tôi làm miễn phí.

[Tôi đã nói với giáo sư là không đi dự hội thảo nữa, gọi là có mặt ngay.

[Em sẽ không tìm người khác chứ? Gần đây tôi tập gym mỗi ngày, vóc dáng chắc chắn đẹp hơn bọn họ.

[Haiz, tôi nói thẳng luôn nhé, tôi chỉ muốn gặp em thôi.]

Làm tượng điêu khắc vừa bẩn vừa mệt, căn bản không thể dùng điện thoại trong lúc làm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!