Ta suy nghĩ một mình mấy ngày trời, Trần thẩm và Tùng Thúy không dám đến gần ta, đúng lúc đó Cẩu Đại trở về, cẩn thận đưa cho ta một chiếc vòng bạc được bọc trong vải đỏ.
Trước kia, ta lúc nào cũng cài đầy trâm ngọc, ăn mặc lộng lẫy.
Giờ đây, trên người ta không còn một món trang sức nào nữa.
"Tặng ta sao?"
"Săn được mấy con thú quý, lại có người đặt mua than, đưa tiền đặt cọc, ta nhìn thấy chiếc vòng này, nghĩ chắc nàng đeo sẽ đẹp..."
Vòng có đẹp không?
Người tặng vòng tay mới là có lòng.
Suốt những ngày qua, chắc hẳn đồng nào hắn kiếm được cũng đều mang về cho ta cả.
Còn bản thân hắn thì chẳng tiêu pha gì.
Chiếc vòng bạc này, ngoài di nương và đệ đệ ra, là món đồ đầu tiên được người khác tự nguyện tặng cho ta, không cần ta tranh giành, không cần ta cướp đoạt, cũng không cần ta phải mặt dày mày dạn mà đòi hỏi.
Thái tử chán ghét ta, nhưng hắn sẽ không biểu hiện ra ngoài, bởi vì cha ta là thừa tướng, thông qua ta, họ có thể tạo dựng mối quan hệ.
Cha cũng không thích ta, bởi vì lúc di nương và đệ đệ bị hại chết, ánh mắt ta tràn đầy sự lạnh lùng và oán hận, ông ta đã tát ta một cái thật mạnh, mắng ta là đứa con gái bất hiếu.
Ta đeo chiếc vòng bạc lên tay, rồi giơ cho Cẩu Đại xem: "Đẹp không?"
Cẩu Đại gật đầu lia lịa: "Đẹp."
Mùa thu ở vùng biên ải này ngày càng lạnh, hắn định thuê thêm người vào sâu trong núi đốt than, ta bèn bảo Trần thẩm chuẩn bị lương khô, áo bông, chăn đệm thật dày cho hắn.
"Trong núi lạnh hơn ở ngoài đấy, chàng phải chú ý giữ gìn sức khỏe, ta ở nhà chờ chàng về."
Những người Cẩu Đại tìm đều là người dân sống gần nhà hắn trong núi, một là vì họ quen biết nhau từ trước, hai là vì những người này rất muốn kiếm tiền, lại khỏe mạnh, tháo vát.
Cẩu Đại nói những lời này, ta nghe rất nghiêm túc, thậm chí còn định đưa tiền cho hắn.
"Tạm thời không cần tiền đâu, họ muốn muối, đường, kim chỉ."
Mỗi người muốn những thứ khác nhau.
"Vậy nếu cần tiền thì chàng cứ nói với ta nhé."
Cẩu Đại vui vẻ lên đường vào núi kiếm tiền, biểu huynh của Tam hoàng tử lại mấy lần phái người đưa thiếp mời, ta suy nghĩ rất lâu, cuối cùng quyết định gặp hắn một lần.
"Đã lâu không gặp, cô nương vẫn khỏe chứ?"
Quả thực là người quen.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Trước kia, lúc ta cứ bám theo Thái tử như hình với bóng, bọn họ đã cười nhạo ta không ít.
"Liêu tướng quân, mời ngài dùng trà."
"Cô nương vẫn chưa biết sao? Thái tử đã thành thân rồi, Thái tử phi chính là đại tiểu thư Liễu gia."
Tay ta cầm chén trà run lên bần bật.
Nước trà nóng hổi làm bỏng tay, nhưng ta dường như không cảm thấy đau.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!