Chương 5: (Vô Đề)

Sáng hôm sau, Cẩu Đại dậy từ rất sớm để xới đất ở vườn sau, ra ngoài một chuyến trở về, hắn mang theo cây giống, bảo Trần thẩm và Tùng Thúy đi trồng.

Chưa kịp uống miếng nước nào, hắn đã lại vội vàng ra ngoài.

Ta kéo hắn lại: "Lát nữa là đến giờ ăn cơm trưa rồi, ăn cơm xong rồi hẵng đi. Còn có mặt của chàng nữa, mau đi rửa đi, ta bôi thuốc cho."

Cẩu Đại im lặng gật đầu, múc nước rửa mặt rồi ngoan ngoãn ngồi xuống.

Ta đứng bên cạnh, bôi thuốc trị nứt nẻ cho hắn: "Trông đỡ hơn nhiều rồi đấy."

Tay nghề nấu nướng của Trần thẩm và Tùng Thúy quả thật không tồi, hai người vì muốn ta giữ họ lại, nên rất siêng năng, dọn dẹp nhà cửa gọn gàng, làm việc nhanh nhẹn tháo vát.

Cẩu Đại cũng bận rộn, bận mua lương thực, còn tự mình đi đốn củi, chất đầy dưới mái hiên sau nhà.

Hắn cứ việc đốn củi, ta cứ việc mua đồ của ta.

Những người bán hàng rong đến đầu ngõ nhà ta, ai nấy đều thích rao thật to, bởi vì ta sẽ mua hàng của họ.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Hai cha con người bán củi ngày nào cũng đến, một gánh củi bán năm văn tiền, nhận được mười văn tiền, hai cha con cười toe toét.

Mãi cho đến khi trong nhà không còn chỗ để chất củi, kho lương thực đã đầy ắp, trong bếp dầu muối tương dấm cũng dự trữ không ít.

Cẩu Đại mới nói với ta hắn muốn đi săn.

Ta nói: "Được thôi, chàng đi nhớ cẩn thận."

Đẩu Đại đi săn, ta bảo Trần thẩm đi mua vải và bông về, may áo khoác mùa thu, áo bông quần bông mặc mùa đông, cùng chăn đệm thật dày dặn.

Để đến lúc trời lạnh rồi sẽ không phải cuống cuồng tay chân nữa.

"Vâng ạ."

Ban đầu Trần thẩm còn định khuyên can ta, nhưng sau đó bà ấy phát hiện ra căn bản không thể lay chuyển được ý nghĩ của ta, ta tuyệt đối sẽ không cho phép bà ấy khoa tay múa chân trước mặt ta.

Bà ấy liền ngoan ngoãn ngậm miệng.

Cẩu Đại ra ngoài lần này, tận ba ngày sau mới trở về, trông hắn rất mệt mỏi, nhưng khi đặt năm trăm văn tiền trước mặt ta, hắn lại nhìn ta với ánh mắt đầy hy vọng.

Chẳng lẽ là đang chờ ta khen ngợi sao?

"Ồ, chàng săn được con gì thế? Bán được nhiều tiền vậy cơ à? Chàng mau ngồi xuống nghỉ ngơi đi, ta bảo Trần thẩm đun nước nóng, chàng tắm rửa rồi ăn uống, nghỉ ngơi cho lại sức."

Cẩu Đại cười ngượng ngùng, nhưng vẫn gật đầu thật mạnh.

Nhân lúc hắn tắm rửa, ăn cơm, ta mang y phục, giày tất mới may cho hắn để lên giường đất trong phòng.

Hắn hẳn sẽ rất vui mừng.

Nam nhân biết kiếm tiền, lại còn mang tiền về nhà, rất đáng để ta đối xử tốt với hắn.

Nhưng hắn vào núi chỉ biết săn b.ắ. n thôi sao?

Có biết phân biệt dược liệu không? 

Nghe nói trong núi ở vùng biên ải này có nhân sâm, hắn vào núi săn b.ắ. n mà chẳng lẽ không nhìn thấy sao?

Có từng nghĩ đến chuyện đốt than trong rừng sâu, tích trữ để dành dùng cho mùa đông không?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!