Chương 10: (Vô Đề)

Cẩu Đại cẩn thận đặt ta xuống giường, đi vòng quanh trong phòng mấy vòng, miệng lẩm bẩm: "Có thai rồi sao? Ta sắp được làm cha rồi sao?"

Rồi lại nhìn ta với vẻ mặt không dám tin.

Mắt hắn đỏ hoe, ngồi xổm xuống bên cạnh ta, nhẹ nhàng tựa đầu vào đầu gối ta: "Nương tử, đa tạ nàng. Đa tạ nàng đã cho ta một mái ấm gia đình."

Có lẽ vì sắp được làm cha, Cẩu Đại đã chủ động xin ra trận mấy lần, và đều giành được thắng lợi vẻ vang.

Đến khi con trai trưởng của chúng ta, Cẩu Vọng, chào đời, hắn đã là phó đô úy.

Ở kinh thành, Thái tử và Tam hoàng tử tranh giành ngôi vị hoàng đế, đã sớm trở mặt thành thù.

Chỉ cần thêm một bước nữa, là có thể lật đổ Thái tử.

Ta cũng đang chờ đợi, chờ đợi thời cơ để báo thù cho di nương và đệ đệ.

Năm Cẩu Vọng ba tuổi, có rất nhiều chuyện tốt xảy ra.

Cẩu Đại được thăng chức phó tướng, ta lại mang thai.

Thái tử lén cất giấu long bào bị phát giác, hoàng thượng nổi trận lôi đình, tước bỏ phong hào Thái tử, giáng hắn xuống làm thường dân, giam lỏng ở hoàng lăng.

Tướng phủ bị liên lụy, Liễu thừa tướng dâng sớ xin từ quan, hoàng thượng chấp thuận.

Niệm tình cũ, hoàng thượng không trị tội Liễu gia.

Nhưng tên phế Thái tử bị giam lỏng ở hoàng lăng vẫn không chịu an phận, lại còn lợi dụng tư binh để tạo phản, nhanh chóng hình thành một thế lực lớn mạnh. 

Được ân sư lúc trẻ của hắn, nhà ngoại và người của Tướng phủ ngầm ủng hộ, hắn tự xưng đế, công khai đối đầu với triều đình.

Loạn thần tặc tử, ai ai cũng có thể trừng trị.

Cha nhận được thánh chỉ, bèn lệnh cho đại ca, nhị ca, tam ca và Cẩu Đại dẫn ba vạn binh mã đến giúp triều đình dẹp loạn.

Lúc Cẩu Đại lên đường xuất chinh, con gái của chúng ta, Cẩu Nguyệt, mới được hai tháng tuổi.

Ta muốn cùng hắn về kinh, nhưng hắn không đồng ý.

"Ta phải đích thân g.i.ế. c c.h.ế. t kẻ thù, mới có thể xóa bỏ mối hận trong lòng, mới có thể thật sự buông bỏ mọi chuyện. Con cái ở lại biên ải có Bình Nhi chăm sóc, sẽ không có chuyện gì đâu. Chàng cứ để ta đi cùng đi."

Ta vốn là người có chủ kiến, chưa từng phải cầu xin Cẩu Đại chuyện gì.

"Nếu chàng không cho ta đi cùng, ta cũng sẽ nghĩ cách quay về."

Cẩu Đại hít một hơi thật sâu: "Vậy thì trên đường đi, nàng chỉ được phép ở trong xe ngựa."

"Được."

Là viện quân, ngựa chiến đều là ngựa tốt, lương thảo đầy đủ, trên đường đi quả thật sẽ không dừng lại nghỉ ngơi quá lâu.

Trong xe ngựa lót mấy lớp chăn đệm, nhưng ta vẫn bị xóc đến mức ê ẩm toàn thân, cảm giác như xương cốt sắp gãy rời.

Lúc Cẩu Đại hỏi han ta có ổn không, ta đều nói ổn.

Bằng mọi giá, ta nhất định phải đi cùng hắn.

Lúc chúng ta đến nơi, phế Thái tử và triều đình đã giao chiến mấy trận, mỗi bên đều có thắng có thua.

Biết được quân sư của phế Thái tử chính là Liễu thừa tướng, Tam ca bèn đến tìm ta.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!