Chương 31: Khúc Trực kéo Trịnh Bảo Châu về phía mình…

Câu hỏi của Khúc Trực làm Trịnh Bảo Châu đực mặt ra, vì sao cô lại add lắm con trai thế?

…. Thì liên quan gì đến cậu!

Trịnh Bảo Châu: Không phải tôi add lắm con trai, mà là luôn có con trai muốn add tôi, ầy, ưu phiền của người đẹp, cậu không hiểu đâu.

Khúc Trực: ….

Phiền nhưng là phiền sướng hả?

Trịnh Bảo Châu: Nhưng mà các cậu trai mới quen gần đây ở phim trường đều không tồi, vừa đẹp trai vừa thú vị, đợi tôi nổi tiếng rồi, sẽ quen càng nhiều anh đẹp trai trong showbiz [Đầu chó]

Khúc Trực:

Đấy là lý do cậu muốn vào showbiz hả? [Cười mỉm ?]

Trịnh Bảo Châu: Trai đẹp ai mà không thích chứ [Đầu chó]

"…" A, đàn bà. Khúc Trực ném di động sang bên, lười xem tiếp, đi thẳng vào phòng tắm tắm rửa.

Mặt gương trong phòng tắm mờ hơi sương vì nước nóng, Khúc Trực đứng dưới vòi hoa sen ngửa đầu vuốt món tóc ngắn ra sau, giơ tay lau đi hơi sương trên kính.

Nửa thân trên tr. ần trụi của anh xuất hiện trong gương, cơ bụng và đường cong nơi eo do kiên trì rèn luyện lâu dài, cũng hiển hiện rõ ràng trong gương.

Khúc Trực trước giờ luôn là người có kỷ luật, cho dù bình thường bận việc, cũng chú ý giữ dáng. Một giọt nước mát lạnh theo tóc anh trượt xuống cổ, uốn lượn một đường, Khúc Trực chăm chú nhìn bản thân trong gương, nghĩ thầm nếu chụp một bức….

Không, anh đang nghĩ gì vậy???

Khúc Trực câm nín, anh mở vòi hoa sen lên mức to nhất, cọ rửa một trận, giống như muốn gột bay ý nghĩ hoang đường đó ra khỏi đầu.

Ngày hôm sau, vừa sớm ra Khúc Trực đã tới công ty, vì sợ đụng phải Trịnh Bảo Châu, ngay cả bữa sáng cũng không ăn ở nhà hàng.

Anh cũng chẳng biết mình có gì mà chột dạ.

Trịnh Bảo Châu không hề hay biết tối qua Khúc Trực đã trải qua những gì, hôm nay cô không cần tới phim trường, bèn ở lại khách sạn hỗ trợ trang trí cây thông Noel. Khách sạn đã mua một cây thông noel cực lớn, nhưng đồ trang trí tách rời với cây, cần phải tự treo lên.

Chỉ có cây thông noel thì chưa được, còn phải trang trí thêm mấy thứ nho nhỏ nữa, Trịnh Bảo Châu từ nhỏ đã thích làm những việc này, trang điểm một thứ gì đó từ bình thường biến thành xinh đẹp, sẽ khiến người ta cảm thấy rất thành tựu.

Lúc tạm nghỉ giữa giờ, cô cầm cốc trà sữa ngồi trên sofa, vừa uống vừa chơi di động.

Hôm qua vòng bạn bè của cô Trương vẫn còn tiếp tục.

Cô giáo Trương: Video tọa đàm của tiến sĩ Khúc hôm qua tăng vọt lượng xem, cảm ơn mọi người ủng hộ [Cười trộm] Tiểu Khúc thật sự không tìm bạn gái, mọi người đừng hỏi tôi nữa [Che mặt] Tuy mọi người không chiếm được cậu ấy, nhưng tôi có thể cho mọi người xem chữ của cậu ấy nhé [Ảnh]

Trịnh Bảo Châu ấn mở ảnh lên xem, là những hàng chữ bằng bút máy, nét chữ không thành thục như của Khúc Trực bây giờ, xem ra là chữ viết hồi nhỏ.

Trịnh Bảo Châu nhớ hồi tiểu học các thầy cô giáo có tổ chức cho họ tham gia cuộc thi chữ đẹp, cả lớp tham gia hết, sau đó tập thể nộp lên, chữ của Khúc Trực được bình chọn.

Trịnh Bảo Châu lúc nhỏ viết chữ không đẹp, hiển nhiên cũng không được chọn, nhưng sau khi lên cấp hai, cô bỗng nhận ra sau này khi cô nổi tiếng, thì cần phải ký tên cho fan nha! Nếu chữ của cô quá xấu, vậy chẳng phải mất mặt lắm?

Từ đó về sau Trịnh Bảo Châu có ý thức luyện chữ, vì bình thường còn học múa, cô cũng không kêu mẹ đăng ký lớp thư pháp nữa, mà tự mua vài bảng chữ mẫu, tự luyện ở nhà. Cũng coi như "có công mài sắc có ngày nên kim", chữ của cô bây giờ đã đẹp hơn hồi tiểu học rất nhiều.

Tầm mắt của cô lại rơi vào bức ảnh cô Trương đăng, đó là sau khi chữ bút máy của Khúc Trực được bình chọn đẳng cấp, cô Trương bảo anh viết một bộ chữ, treo trong phòng học triển lãm cho mọi người xem.

Không ngờ cô ấy còn giữ tới bây giờ.

Đương nhiên trong lớp không chỉ có mỗi chữ của Khúc Trực được chọn, có mấy bạn học cũng được viết một bộ chữ, triển lãm trên báo tường.

Mọi người cơ bản đều trích vài câu từ thơ ca trong sách giáo khoa, chỉ có Khúc Trực là khác, tuy anh cũng trích từ văn chương, nhưng lúc đó Trịnh Bảo Châu căn bản đọc không hiểu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!