Chương 33: (Vô Đề)

Cát Hoằng Nghị vốn chưa từng gặp bạn trai của Tô Minh Mỹ, ông chỉ được nghe người nhà của Tô Minh Mỹ nhắc đến. Nên khi nghe Trịnh Bảo Châu hỏi như vậy, ông ngẩn người một lúc, sau đó mới lắc đầu:

"Sau khi Minh Mỹ tốt nghiệp, thật ra tôi và con bé đã không còn liên lạc nhiều nữa. Trước đó bà ngoại em cũng từng hỏi tôi rằng Minh Mỹ từng qua lại với ai, nhưng người tôi biết đều ở trong giới, lần trước tôi cũng đã nói với em rồi. Còn về người bà ấy nhắc đến trong di thư thì tôi cũng không biết." 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Vậy sao.

"Trịnh Bảo Châu nhẹ nhàng gật đầu, cũng không tiếp tục truy hỏi. Cô nhìn miêu tả trên di thư, cảm thấy người đàn ông đó có lẽ là quen biết với dì út thông qua bạn bè của bà ấy. Năm đó nếu họ thường xuyên gặp mặt, vậy nhân viên công tác ở bên cạnh không thể không biết được chút ít. Không biết khi đó bà ngoại đã hỏi nhân viên công tác hay chưa."Bảo Châu, em nghe ngóng chuyện này là muốn làm gì?

"Cát Hoằng Nghị hỏi cô. Trịnh Bảo Châu suy nghĩ một lúc, nói:"Cũng không muốn làm gì cả, chỉ là muốn biết người này là ai." 

"Biết rồi thì có thể làm gì chứ? Chuyện này đã trôi qua lâu như vậy rồi, Minh Mỹ cũng không trở lại được nữa, chỉ tổ tăng thêm phiền não cho mình thôi."

Cát Hoằng Nghị nói đến đây thì thở dài một hơi: "Năm đó có lẽ bà ngoại của em cũng muốn nghe ngóng về người này, có điều cuối cùng dường như cũng chẳng được gì.

"Trịnh Bảo Châu hiểu rõ ý mà ông muốn nói, chỉ có điều trong lòng cô cứ bức bối không yên. Người đời chỉ biết Tô Minh Mỹ tự sát, nhưng không ai biết giai đoạn cuối cùng trong cuộc đời, bà ấy lại gặp phải một tên trai tồi như thế này!"Lúc Minh Mỹ vẫn còn đi học, tôi đã phát hiện con bé rất dễ mắc kẹt vào trong hình tượng nhân vật, rất khó thoát vai so với những bạn học khác."

Cát Hoằng Nghị nhớ đến chuyện trước đây, chậm rãi nói:

"Tôi cũng từng tìm con bé để nói về vấn đề này, nhưng từ đầu đến cuối không có cách giải quyết nào cho tốt. Nếu như chỉ diễn một vài vai diễn bình thường, thật ra vấn đề cũng không lớn, nhưng đa số phim Minh Mỹ diễn đều là những bộ phim tương đối thiên về nghệ thuật hoặc là hiện thực. Sau khi diễn Tú Na, con bé đã có nhiều dấu hiệu trầm cảm rõ rệt." 

Trịnh Bảo Châu hơi ngây người, Tú Na chính là nhân vật của bộ phim lần trước cô bốc trúng khi tham gia cuộc thi diễn viên được mời riêng. Bộ phim này chủ yếu nói về kỷ luật và bóc lột của đại gia tộc phong kiến đối với nữ giới, là tác phẩm về đề tài nữ giới ở giai đoạn đầu.

Nữ chính vẫn luôn sống rất bức bối và tuyệt vọng, nhưng không có cách nào thoát khỏi xiềng xích. 

"Sau đó biết con bé muốn diễn "Ngày xuân không còn", tôi cũng từng lo lắng, nhưng tôi không ngờ rằng… Haiz." Cát Hoằng Nghị không nói tiếp nữa. 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Trịnh Bảo Châu chuyển chủ đề trò chuyện, mấy người nói về chuyện khác được một lúc, Trịnh Bảo Châu và Khúc Trực liền đứng dậy chào tạm biệt.

Trên đường ra ngoài, Trịnh Bảo Châu im lặng suốt cả quãng đường, Khúc Trực nhìn dáng vẻ buồn rầu của cô, hỏi: "Cậu đang nghĩ gì vậy?" 

"Hả?" Trịnh Bảo Châu hoàn hồn lại, quay sang nhìn anh: "Tôi đâu có nghĩ gì đâu.

"Đương nhiên Khúc Trực không tin, anh suy nghĩ một lúc, hỏi Trịnh bảo Châu:"Người đàn ông lúc nãy cậu và thầy Cát nhắc đến, ông ta làm sao thế?

"Nhắc đến tên đàn ông tồi này, Trịnh Bảo Châu hừ một tiếng:"Ông ta không làm sao cả, ông ta chỉ phạm phải tội lỗi mà tất cả đàn ông của thiên hạ đều sẽ phạm vào.Khúc Trực:..." 

"Hy vọng nam giới cũng có thể giữ đức hạnh của đàn ông, đừng có kết hôn rồi còn đi dụ dỗ con gái trẻ tuổi xinh đẹp nhà người ta.

"Khúc Trực đã hiểu được phần nào:"Cậu chuẩn bị đi tìm ông ta rồi trùm bao bố đánh một trận à?" 

"..." Cô lại nghĩ: "Tôi muốn khiển trách ông ta về mặt đạo đức!" 

"Được.

"Hai người đang nói chuyện, một chiếc xe riêng chạy từ phía sau hẻm đến. Hẻm ở nơi này đều rất nhỏ, chỉ đủ để một chiếc xe chạy qua, không thể chứa được Trịnh Bảo Châu và Khúc Trực đang bước đi song song ở phía trước. Chiếc xe ở sau"tít tít" vài miếng, không có bất cứ dấu hiệu giảm tốc độ nào, Khúc Trực nắm lấy cổ tay Trịnh Bảo Châu, kéo cô đến bên tường, bản thân cũng bước lên trước một bước, che ở trước người cô. 

Chiếc xe từ từ đi qua phía sau Khúc Trực, lại tiếp tục bóp kèn với người phía trước. 

Lưng Trịnh Bảo Châu dán vào tường, phía trước là khuôn mặt kề sát của Khúc Trực. Không thể không nói, da mặt của Khúc Trực đẹp thật, nhìn ở khoảng cách gần như vậy cũng không có chút khuyết điểm nào, hơn nữa bởi vì khoảng cách gần, khuôn mặt đẹp này còn được phóng to ra. 

Hơi thở của anh nhẹ nhàng phả vào mặt cô, Trịnh Bảo Châu hơi ngước mắt, lập tức chạm phải ánh mắt nóng bỏng của anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!