Sau khi trở về từ chỗ thầy Cát, Trịnh Bảo Châu ngẫm nghĩ biểu hiện hôm nay của mình một lượt rồi sắp xếp lại. Số lần cô đến học chỗ thầy Cát có thể đếm được trên đầu ngón tay, thế nhưng mỗi lần trở về cô đều cảm giác có thu hoạch mới.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đương nhiên không thể bỏ bê luyện tập kỹ năng cơ bản được, đây cũng là yêu cầu cứng rắn của thầy Cát với cô. Mỗi ngày Trịnh Bảo Châu sẽ bỏ ra hai giờ đồng hồ để tập thoại và hình thể, có lẽ đây là thứ công bằng nhất đối với mỗi diễn viên.
Bởi vì cho dù bạn có là thiên tài thế nào đi nữa, những kỹ năng cơ bản chỉ có thể tích lũy được bằng luyện tập mỗi ngày và không tự nhiên sinh ra.
Trịnh Bảo Châu đang luyện tập ở bên kia thì Mạnh Nhã Hâm gọi điện tới, cô vẫn giữ tâm trạng và giọng điệu khi nãy, nhận điện thoại: "Chà, lại là oan gia nhà cậu, hôm nay tới tìm bà đây là có chuyện muốn cầu xin bà giúp đỡ đúng không?Mạnh Nhã Hâm:..."
"Xin lỗi đã làm phiền, hình như tôi gọi nhầm số.
"Mạnh Nhã Hâm vừa nói xong là cúp điện thoại luôn. Trịnh Bảo Châu thả điện thoại xuống, đợi hai giây, Mạnh Nhã Hâm lại gọi điện đến. Trịnh Bảo Châu ấn một cái lên màn hình, giọng nói của Mạnh Nhã Hâm truyền ra từ loa ngoài:"Tớ vừa mới xác minh lại, tớ không hề gọi nhầm, thế nên chắc chắn là não cậu có vấn đề rồi."
"..." Trịnh Bảo Châu hắng giọng, nói chuyện bằng giọng nói bình thường: "Tớ đang luyện đọc lời thoại, cậu có chuyện gì không?
"Mạnh Nhã Hâm chậc hai tiếng, hỏi cô:"Hôm ba mươi mốt có một buổi trình diễn thời trang, tớ lấy được hai vé, cậu muốn đi xem không?"
"Buổi diễn thời trang á?"
Trịnh Bảo Châu hơi tò mò: "Thương hiệu nào muốn diễn vào lúc này thế?
"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Mạnh Nhã Hâm nói:"Không phải thương hiệu quốc tế lớn, Sâm Thụy mới hợp tác với một hãng truyện tranh lớn nên đặc biệt tổ chức buổi trình diễn thời trang xuân hè."
Sâm Thụy mà Mạnh Nhã Hâm nhắc đến đúng thật không phải thương hiệu quốc tế lớn nhưng cũng xem như thương hiệu lâu đời trong nước, còn chiếm thị phần khá lớn trên thị trường nội địa.
Hồi Trịnh Bảo Châu còn nhỏ, thương hiệu này vô cùng nổi tiếng, sau này nó chịu ảnh hưởng của các thương hiệu khác nên dần dần sa sút, hai năm gần đây thay đổi phong cách và định hướng marketing nên mới quay lại được với công chúng.
Hiện tại dưới trướng Sâm Thụy có ba nhãn hiệu phụ, trong đó nhãn hiệu cao cấp nhất nhắm vào nhóm khách hàng cao cấp, giá tiền một bộ quần áo không hề rẻ.
Trịnh Bảo Châu vốn cũng khá hứng thú với những thứ này, cô suy nghĩ rồi nói với Mạnh Nhã Hâm: "Được, cậu gửi thời gian địa điểm cho tớ, hẹn gặp lại ở đó nhé."
"Được, show diễn tổ chức ngay trung tâm triển lãm của công viên Tinh Quang, cách chỗ cậu rất gần."
"... Đúng vậy thật."
Từ khi xây dựng đến nay, trung tâm triển lãm của công viên Tinh Quang đã tổ chức rất nhiều buổi triển lãm, có buổi diễn thời trang cũng không phải hiếm lạ gì. Trịnh Bảo Châu muốn đến buổi diễn của Sâm Thụy nên cố ý tìm một món quần áo của Sâm Thụy trong tủ quần áo để mặc đi.
Lúc cô lái xe qua đó gần như đã kín hết chỗ đậu xe rồi, xem ra mọi người khá nhiệt tình với buổi diễn này. Sau khi đỗ xe xong, cô đến cửa số ba tìm Mạnh Nhã Hâm, lúc này người đứng trước cửa rất nhiều, có người nổi tiếng trên mạng lẫn các bên truyền thông được mời tới.
Trịnh Bảo Châu nhắn tin cho Mạnh Nhã Hâm: "Tớ không thấy cậu, hay là cậu đi tìm tớ đi, tớ cảm thấy mình nổi bật hơn đó."
Mạnh Nhã Hâm: "...
"Đúng là chị em ruột thừa. 🙂 Cô ấy thả điện thoại xuống, nhìn xung quanh một lượt… Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng đúng là Trịnh Bảo Châu rất nổi bật, thoáng cái đã nhìn thấy cô. Lúc Mạnh Nhã Hâm đi tới tìm Trịnh Bảo Châu, bên truyền thông tưởng Trịnh Bảo Châu là người nổi tiếng nào đó nên muốn phỏng vấn cô."Không phải, tôi chỉ là một khán giả bình thường tới xem trình diễn thôi." Trịnh Bảo Châu mỉm cười từ chối phỏng vấn của truyền thông, nhìn thấy Mạnh Nhã Hâm đang đi về phía này thì nói: "Bạn tôi đến rồi, tôi xin phép."
Cô đi về phía Mạnh Nhã Hâm, trong tay cô ấy đang cầm thiệp mời, miệng vẫn không quên châm chọc: "Oa, cậu đúng là không giấu được khí chất ngôi sao nữa rồi nhỉ?"
"Bình tĩnh."
Trịnh Bảo Châu vén tóc ra sau tai, nở nụ cười với Mạnh Nhã Hâm: "Tớ tưởng cậu thân với tớ lâu như vậy đã làm quen với nhan sắc của tớ luôn rồi chứ."
"... Xì.
"Mạnh Nhã Hâm đưa một tấm thiệp mời cho cô rồi cùng nhau đi vào trong. Mặc dù buổi diễn này không phải buổi quốc tế nhưng hội trường vẫn được thiết kế rất xa hoa, sang trọng. Sau khi Trịnh Bảo Châu và Mạnh Nhã Hâm tìm được chỗ ngồi thì không nhịn được lấy điện thoại ra bắt đầu tự sướng. Bên cạnh còn có rất nhiều người nổi tiếng đang phát trực tiếp, nghe nói lát nữa sẽ có người đại diện thương hiệu tới. Trịnh Bảo Châu nghĩ ngợi một hồi rồi vỗ vai Mạnh Nhã Hâm:"Tớ vừa nhớ ra, người đại diện của Sâm Thụy là Lâm Tử Khâm đúng không?"
"Giờ cậu mới nhận ra à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!