Từ thời còn ở Tinh Nguyên, cô và Cố Đình đã thống nhất một nguyên tắc: tuyệt đối không để người nhà can thiệp vào công việc trong công ty.
Lý do rất đơn giản, để tránh tình trạng người thân kéo bè kéo cánh, cuối cùng làm cho cả doanh nghiệp sụp đổ.
Nhưng Mạnh Hải Xuyên lại không như vậy. Ông thuộc thế hệ cũ, luôn cho rằng người nhà còn đáng tin hơn người ngoài.
Dù chỉ là vợ chồng tái hôn với Tiêu Nam, nhưng giữa họ vẫn có một đứa con trai. Mạnh Hải Xuyên tin tưởng Tiêu Nam, tất nhiên cũng để mặc bà ta đưa người nhà vào công ty.
Không ngờ, lần công ty vỡ nợ này lại đào ra một đống sâu mọt.
Và kết cục là tất cả bọn họ đều bị kéo xuống.
"Tiêu Nam cũng bị bắt thật à?" Mạnh Sơ hỏi.
Tống Vũ Miên gật đầu: "Nghe nói là bà ta bị bắt trước tiên, sau đó khai ra hết mấy người nhà mẹ đẻ, nào là cháu trai cháu gái các kiểu. Sau đó thì mấy anh chị em của bà ta cũng đổ xô lên Thượng Hải, bảo là tìm Tiêu Y Hinh, nhưng cô ta trốn biệt luôn rồi."
"Bọn họ cũng đến gây chuyện với ba cậu, nhưng ông ấy tức giận đến mức bảo bọn họ phải trả lại tiền. Nhưng cậu nghĩ xem, làm gì có chuyện họ chịu nhả ra? Không trả tiền thì con cái của họ cứ phải ngồi tù dài dài."
Dù sao thì công ty của Mạnh Hải Xuyên cũng không nhỏ, Tiêu Nam đã sắp xếp cả đống cháu chắt của nhà mẹ đẻ vào đó làm việc.
Có người ***** lớn, có người nhỏ. Một khi chuyện vỡ lở, những kẻ đó hoàn toàn không chịu nổi tra hỏi, dây mơ rễ má kéo theo cả đám người khác bị lôi xuống nước.
Bây giờ nghe nói bên nhà họ Tiêu đã có bốn, năm người bị bắt.
"Buồn cười nhất là những chuyện này lại do dì ruột của Tiêu Y Hinh nói ra. Con trai bà ta cũng bị bắt, nên bà ấy cứ khóc lóc suốt, còn oán trách mẹ mình chỉ lo tách Tiêu Y Hinh ra khỏi đống hỗn độn này, để con bé gom hết tiền rồi cao chạy xa bay."
Những chuyện này Tống Vũ Miên cũng nghe từ mẹ mình. Dù sao thị trấn họ ở cũng không lớn, chuyện lớn như vậy đã lan truyền khắp nơi từ lâu rồi.
Dĩ nhiên, mọi người đều chỉ xem như đang "xem kịch", chứ chẳng mấy ai đồng cảm với Mạnh Hải Xuyên —Ai bảo ông ấy không giữ lấy gia đình tử tế của mình, lại đi ngoại tình với Tiêu Nam. Giờ thì già rồi, công ty sụp đổ, vợ hai đòi ly hôn chưa xong thì người đã bị bắt vào tù.
Bây giờ ông xem như trắng tay hoàn toàn, tiền mất, người mất.
Suốt cả quãng đường trở về nhà, Mạnh Sơ vẫn có cảm giác như đang nằm mơ.
Nếu hỏi cô có từng mong Mạnh Hải Xuyên và Tiêu Nam phải trả giá hay không, thì câu trả lời chắc chắn là có.
Nhưng đời thực thì không phải tiểu thuyết hư cấu, nơi mà nhân quả đến ngay trong vài chương.
Dù hiện tại cô đã đạt được chút thành tựu theo định nghĩa của thế tục, thì điều đó cũng chỉ chứng minh mẹ cô đã dạy dỗ cô thành công, chứ không thực sự khiến ai phải chịu đòn trả thù nào cả.
Thế nhưng ông trời vẫn rất công bằng, có những người đã quen với việc đi đường tắt.
Họ luôn nghĩ mình muốn làm gì thì làm, không ai có thể quản được.
Nhưng lại chưa từng nghĩ tới một ngày, mình thật sự sẽ phải trả giá cho những việc đã làm.
Giờ đây, Mạnh Hải Xuyên và Tiêu Nam xem như đều đã phải trả cái giá đó.
Sau khi về đến nhà, Mạnh Sơ liền gọi điện cho Từ Thanh Doanh. Giờ này chắc mẹ cô vẫn chưa đi ngủ.
"Mẹ đang làm gì vậy?" Mạnh Sơ nghe ra được giọng điệu của Từ Thanh Doanh khi nghe máy có phần vui vẻ.
Từ Thanh Doanh nói: "Mẹ của Vũ Miên vừa giới thiệu cho mẹ một bộ phim truyền hình, xem cũng khá cuốn đấy."
Mạnh Sơ không ngờ lại là chuyện này, cô liền bật cười: "Mẹ thích xem thì cứ xem, nhưng đừng thức khuya quá ạ."
Từ Thanh Doanh hỏi: "Con gọi cho mẹ có chuyện gì không thế?"
Mạnh Sơ cười nói: "Không có gì đâu ạ, chỉ là mấy hôm rồi con chưa gọi cho mẹ thôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!