Chương 41: (Vô Đề)

"Ở hội nghị ngành công nghiệp robot thông minh trước đó, phản hồi của mọi người dành cho công ty chúng ta rất tích cực. Tất nhiên điều này không thể thiếu sự nỗ lực của tất cả mọi người. Tới tháng Mười Hai tới đây sẽ có một triển lãm công nghệ toàn quốc tổ chức tại Thâm Quyến, xem như là sự kiện kết thúc năm nay. Đến lúc đó mọi người nhất định phải dốc toàn bộ sức lực, không chỉ để khép lại một năm trọn vẹn mà còn mở ra một khởi đầu tốt đẹp cho năm sau."

"Chỉ cần chúng ta toàn tâm toàn ý hoàn thành tốt dự án này, tôi tin chắc rằng cuối năm mọi người sẽ đều gặt hái được thành quả."

Ngày đi làm *****ên sau kỳ nghỉ Quốc khánh, vừa vào công ty đã nghe sếp lớn vẽ miếng bánh lớn như vậy.

Bất kỳ ai cũng khó tránh khỏi lơ đãng trong lúc họp.

Chỉ là người đang lơ đãng hôm nay… lại chính là Mạnh Sơ.

Cô cầm bút trong tay, vốn định sẽ ghi chép một chút nội dung cuộc họp.

Dù bản thân cô cũng có trợ lý nhưng Khương Hân Nhã thực chất thuộc về bộ phận vận hành, cô ấy chỉ kiêm luôn vai trò trợ lý cho cô mà thôi.

Vì vậy Mạnh Sơ không quá phụ thuộc vào người khác trong hầu hết mọi việc.

Bình thường họp hành đều là cô tự mình ghi chép nội dung cuộc họp.

"Giám đốc Mạnh, hay là cô cũng nói vài lời đi," khi Cố Đình nhìn sang Mạnh Sơ ở phía tay trái liền thấy cô đang cầm bút vẽ linh tinh lên cuốn sổ tay.

Cố Đình không nhịn được mà lên tiếng nhắc nhở.

Mạnh Sơ ngơ ngác ngẩng đầu lên liền phát hiện cả phòng họp đang nhìn chằm chằm vào mình.

Cô thản nhiên đáp: "Ồ, tôi không có gì để nói cả, dù sao hôm nay cũng chỉ mới là ngày đi làm *****ên mà thôi."

Cô bị bắt quả tang đang "trốn việc" mà vẫn giữ được vẻ bình thản như không khiến những người khác trong phòng họp không nhịn được muốn bật cười. Nhưng nhìn thấy vẻ mặt rõ ràng không vui của Cố Đình, chẳng ai dám thật sự phát ra tiếng cười.

May mà Cố Đình cũng bị câu "mới là ngày đầu đi làm" của cô nhắc nhở, nên nhanh chóng cho giải tán cuộc họp.

Khi mọi người lần lượt rời khỏi phòng, Cố Đình vẫn không nhịn được mà gọi Mạnh Sơ lại.

Đợi trong phòng chỉ còn hai người, Cố Đình lên tiếng: "Mạnh Sơ, dạo gần đây em đang bận gì thế?"

"Hửm? Sao vậy?" Mạnh Sơ hỏi lại.

Cố Đình nói: "Trước kỳ nghỉ Quốc khánh em đã nghỉ mấy ngày, trong kỳ nghỉ thì bên bộ phận kỹ thuật có rất nhiều người tăng ca, em từ trước đến giờ vẫn luôn cùng bọn họ làm việc, vậy mà kỳ này chỉ xuất hiện có một ngày rồi lại biến mất. Tin nhắn mà tôi gửi hôm qua em cũng không trả lời cái nào."

"Hay là em không nhìn thấy?" Cố Đình nghi hoặc hỏi.

Mạnh Sơ gật đầu: "Tôi thấy rồi nhưng tôi không muốn trả lời."

Thái độ thẳng thắn mà lạnh nhạt của cô khiến Cố Đình sững người trong giây lát.

"Hôm qua là ngày nghỉ cuối cùng, tôi không trả lời tin nhắn của anh là vì tôi nghĩ những vấn đề anh nói, hôm nay đi làm tôi trả lời cũng chưa muộn."

Giọng điệu của Mạnh Sơ thực ra khá điềm đạm.

Nhưng sau khi cô nói xong, sắc mặt của Cố Đình lại càng khó coi hơn.

Mạnh Sơ khẽ thở dài rồi nhẹ giọng nói: "Là tôi gặp chút chuyện nên không kịp trả lời tin nhắn của anh."

Trong công việc, Mạnh Sơ từ trước đến nay luôn xử lý mọi việc rất kịp thời.

Chưa bao giờ xảy ra chuyện không phản hồi tin nhắn như vậy.

Chỉ là tình huống hôm qua thực sự quá đặc biệt, sau khi gặp phải chuyện đó, dù là Mạnh Sơ thì cô cũng cần thời gian để lấy lại tinh thần.

Cô cũng chỉ là người bình thường, không thể thật sự như robot, gặp chuyện rồi lập tức trở lại trạng thái bình thường ngay được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!