Chương 40: (Vô Đề)

Mạnh Sơ dọn dẹp lại nhà một lượt. Tuy sắp chuyển đi nhưng những món đồ vương vãi dưới đất đều từng được cô sắp xếp gọn gàng trên bàn làm việc. Dù có vài thứ bị rơi vỡ nhưng cô vẫn không nỡ vứt đi.

Giống như con robot nhỏ của cô vậy.

Trình Tân Dữ không nói gì, anh chỉ lặng lẽ ở bên cạnh cùng cô dọn dẹp.

Sau đó Mạnh Sơ quay về phòng mình, lấy vali ra và bắt đầu thu dọn đồ dùng cá nhân.

Chưa được bao lâu, chiếc điện thoại đặt trên bàn trang điểm đột ngột đổ chuông.

Mạnh Sơ bước tới nghe máy.

"Cô là Mạnh Sơ đúng không?" Đầu dây bên kia là giọng nam, anh ta chủ động giới thiệu: "Tôi là cảnh sát đêm qua tiếp nhận đơn báo án của cô, tôi họ Nhạc."

Mạnh Sơ lập tức lễ phép đáp: "Chào anh."

"Hiện tại thì việc trích xuất dấu vân tay từ quần áo của cô không thành công. Nhưng hành vi hắn ta xông vào nhà cô cũng được xem là gây rối sau khi uống rượu, nên người này đã bị chúng tôi tạm giữ hành chính 7 ngày."

Cảnh sát Nhạc kiên nhẫn giải thích trong điện thoại.

Mạnh Sơ vẫn chưa cam tâm, cô hỏi: "Rõ ràng hắn ta đã giả vờ say để theo dõi tôi lên lầu. Tôi bấm tầng 12, hắn ta bấm tầng 13. Kết quả khi tôi mở cửa trước nhà thì hắn lập tức bám theo, rồi đẩy tôi vào nhà và muốn cưỡng ép tôi."

Những lời này thực ra cô đã trình bày rất rõ ràng trong bản ghi lời khai tối qua ở đồn công an.

Ở đầu dây bên kia, cảnh sát Nhạc kiên nhẫn lắng nghe hết lời cô nói, rồi nhẹ giọng đáp: "Tôi hiểu tâm trạng của cô, nhưng khu nhà cô ở là khu tập thể cũ, camera trong thang máy đã hỏng, trước cửa nhà cô cũng không có camera giám sát. Khi điều tra vụ án chúng tôi phải dựa trên bằng chứng, vì vậy hiện tại chỉ có thể xử phạt hành chính hắn ta bảy ngày vì hành vi gây rối sau khi uống rượu."

Thật ra Mạnh Sơ cũng hiểu điều đó, chỉ là trong lòng cô không cam lòng.

Nhưng không còn cách nào khác, pháp luật đặt nặng chứng cứ.

"Hy vọng cô không bị ảnh hưởng quá nhiều bởi chuyện này. Nếu cô muốn yêu cầu bồi thường, chúng tôi có thể tiến hành hòa giải," cảnh sát Nhạc nói một cách thiện chí.

Dù sao thì mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi.

Có được khoản bồi thường thực tế, đôi khi cũng là một sự bù đắp đối với nạn nhân.

Mạnh Sơ lập tức đáp: "Tôi không cần, tôi không hòa giải."

Cảnh sát Nhạc cũng tỏ ra thấu hiểu ngay, nhưng anh ta vẫn dặn dò: "Sau này buổi tối cố gắng cẩn thận hơn, phụ nữ sống một mình đúng là dễ gặp phải nhiều vấn đề."

Nhưng rồi anh lại chợt nhớ ra cô Mạnh này đã kết hôn rồi.

Tối qua sau khi xảy ra chuyện, chồng cô ấy đã lập tức đến ngay.

Nhìn tình cảm hai người có vẻ cũng khá tốt, sao cô ấy vẫn sống một mình?

"Cảm ơn anh đã quan tâm, sau này tôi sẽ sống cùng chồng mình," Mạnh Sơ suy nghĩ một chút, cảm thấy câu nói này có phần kỳ lạ nên giải thích thêm: "Bọn tôi mới kết hôn không lâu nên trước đó vẫn chưa sống cùng nhau."

"Vậy là tốt rồi, tốt rồi. Ở bên tôi cũng thường xuyên nhận được các cuộc gọi báo án về việc phụ nữ sống một mình bị quấy rối, vì thế chúng tôi thường khuyên họ lắp camera trước cửa nhà."

Cảnh sát Nhạc lại nói thêm vài câu rồi mới cúp máy.

Mạnh Sơ cúp điện thoại rồi cúi đầu nhìn vào màn hình.

Ngón tay vẫn không kìm được mà siết chặt lại.

Cô hít sâu một hơi để điều chỉnh lại cảm xúc, vừa định tiếp tục thu dọn đồ đạc thì đã thấy Trình Tân Dữ đang đứng ở trước cửa.

Hai người chạm mắt nhau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!