Chương 37: (Vô Đề)

Mạnh Sơ hoàn toàn không ngờ tới, ban đầu cô chỉ nghĩ rằng mình đến nhà Trình Tân Dữ để chăm sóc anh khi bị sốt và ốm. Nhưng nhìn tình hình bây giờ, hình như cô sắp… ở lại lâu dài rồi?

"Có muốn thử xem quần áo có vừa hay không?" Trình Tân Dữ thấy cô đứng ngây ra, còn tốt bụng lên tiếng nhắc nhở.

Mạnh Sơ vội vàng nói: "Nhưng mấy thứ này em không thể nhận được."

Ở bên cạnh, Ngô San vốn đang chỉ huy người ngoài cửa mang các túi đồ vào trong, vừa xoay người lại đã nghe thấy lời của Mạnh Sơ, liền kinh ngạc hỏi: "Cô không thích ạ?"

Nhưng rồi cô ấy lập tức nghiêm túc nói: "Không sao đâu, nếu cô không thích thì tôi sẽ lập tức mang đi đổi."

Với tư cách là một thư ký chuyên nghiệp, Ngô San từ trước đến nay luôn dám đối mặt với mọi khó khăn.

Mạnh Sơ không ngờ lời mình nói với Trình Tân Dữ lại bị Ngô San nghe thấy.

Cô vội vàng nói: "Không phải, tôi chỉ cảm thấy… mấy thứ này quá đắt tiền. Tôi mặc thì không được phù hợp cho lắm."

Không ngờ Ngô San lại mỉm cười, nói: "Cô yên tâm đi ạ, lúc tôi mua đồ cũng đã cân nhắc đến vấn đề này rồi, nên tất cả quần áo đều rất kín đáo mà vẫn có chất lượng, tuyệt đối không có logo thương hiệu nào quá lớn."

Hiện nay rất nhiều hàng hiệu xa xỉ, không biết là để thể hiện thương hiệu của mình hay để người mặc có cảm giác "cả thiên hạ đều biết tôi đang mặc đồ hiệu", mà quần áo thường đầy rẫy logo thương hiệu khắp nơi.

Mạnh Sơ rất ít khi mua hàng hiệu, chỉ có vài chiếc túi cũng chỉ dùng khi cần tham dự các sự kiện quan trọng.

"Cô có thể thử xem trước, nếu thật sự không thích thì tôi sẽ đổi lại. Dù sao cô cũng có WeChat của tôi mà," Ngô San nhiệt tình nói.

Thật ra khi ông chủ dặn cô đi mua quần áo, trong lòng Ngô San đã có dự tính riêng rồi.

Cô đã từng gặp Mạnh Sơ, dù chỉ gặp một lần nhưng cô cảm nhận được rằng Mạnh Sơ không phải kiểu người thích phô trương.

Cô ấy giống kiểu phụ nữ trí thức, tự tin và độc lập. Hơn nữa, sau đó Ngô San còn lén tìm hiểu sơ qua tư liệu của Mạnh Sơ.

Và cô phát hiện rằng, người này thực sự đúng như cô đã hình dung.

Tốt nghiệp trường danh tiếng, sau đó cùng bạn học sáng lập ra Công ty khoa học và công nghệ Tinh Nguyên.

Cô ấy là nữ sáng lập viên duy nhất của Tinh Nguyên.

Lúc đó Ngô San liền cảm thấy, quả nhiên với một người kén chọn như ông chủ nhà mình, con mắt chọn vợ làm sao mà kém được cơ chứ.

Mạnh Sơ hít sâu một hơi: "Không cần phiền vậy đâu."

Ngô San đáp: "Đây là công việc của tôi, cô đừng nghĩ là làm phiền tôi."

Thôi vậy.

Có thể nhìn ra Ngô San chắc chắn đã chuẩn bị những thứ này từ sáng sớm, Mạnh Sơ thật sự cảm thấy ngại nếu lại làm phiền cô ấy vất vả để đem trả hết đống đồ này.

"Về sau đừng mua thêm nữa là được rồi." Mạnh Sơ nghiêm túc nói.

Ngô San gật đầu: "Hôm nay tôi chỉ tạm thời chuẩn bị từng này thôi."

Mạnh Sơ nhìn quanh phòng khách lúc này, gần như sắp bị chất đầy bởi những túi đồ mua sắm, vẫn không nhịn được mà cảm thấy chấn động.

Ngược lại, Trình Tân Dữ lúc này chỉ liếc nhìn Ngô San rồi khẽ bật cười.

Ngô San thì hơi gật đầu, hiển nhiên là đã nhận được lời khen từ ông chủ.

Sau đó, đợi mọi thứ gần như được chuyển vào xong, Ngô San liền hỏi: "Có cần tôi mang hết mấy món này vào phòng thay đồ không ạ? Nhưng mà Trình tổng, phòng thay đồ nhà ngài ở đâu vậy?"

"Cuối hành lang." Trình Tân Dữ nhàn nhạt nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!