Chương 32: (Vô Đề)

Đúng lúc đó, cửa phòng bao bị đẩy ra, nhân viên phục vụ mang rượu vang đến. Nhân viên chủ động hỏi: "Hai vị, chai rượu này có cần mở ngay bây giờ không ạ?"

"Vâng, làm phiền rồi," Mạnh Sơ gật đầu.

Rất nhanh, nhân viên phục vụ mở rượu một cách gọn gàng và dứt khoát. Nhà hàng kiểu này cũng không có quy trình nếm thử chuyên nghiệp, chuyện như decant rượu ( rót chuyển bình) cũng chỉ làm qua loa cho có lệ.

Chất lỏng màu đỏ nhẹ nhàng lay động trong ly rượu bằng thủy tinh trong suốt và sạch sẽ.

Đợi khi nhân viên phục vụ rót rượu cho cả hai xong mới rời khỏi phòng bao.

Mạnh Sơ đưa tay nâng ly rượu hướng về phía Trình Tân Dữ ở đối diện, mỉm cười nói: "Em kính anh một ly trước."

Hợp đồng lần này với Tập đoàn Lâm Giang có thể tiến triển nhanh như vậy, thật sự là nhờ vào thông tin mà Trình Tân Dữ cung cấp. Nếu cô không biết địa điểm mà Trịnh Kỳ Phong thường chơi tennis, thì đã chẳng thể tổ chức được sự kiện đó.

Trình Tân Dữ ở đối diện ban đầu khẽ cụp mi mắt, dường như đang chìm trong suy nghĩ gì đó, cả người như bị bao phủ bởi một loại cảm xúc mơ hồ khó gọi tên.

Khi Mạnh Sơ nâng ly rượu lên, lúc đó mới nhận ra sự bất thường ở anh.

"Anh sao vậy?" Cô khẽ hỏi.

Nhưng Trình Tân Dữ chỉ lặng lẽ đưa tay cầm ly rượu trên bàn, nhẹ nhàng cụng ly với cô: "Chúc mừng em."

Thấy anh nở một nụ cười như vậy, Mạnh Sơ lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Chẳng bao lâu sau nhân viên phục vụ bê món ăn vào, tốc độ lên món cũng không phải là chậm.

"Chắc rượu này anh không quen uống lắm phải không?" Mạnh Sơ đặt ly xuống nói.

Chai rượu vang này không quá đắt, có lẽ không thể so với những loại anh thường uống được.

Trình Tân Dữ lắc đầu: "Cũng ổn, vị cũng khá dễ chịu."

Mạnh Sơ nhẹ nhàng cười: "Thật ra em uống rượu gì cũng không biết thưởng thức đâu."

Trình Tân Dữ bỗng cười khẽ. Mạnh Sơ không hiểu câu nói đó có gì mà anh lại cười, cô còn tưởng mình nói sai điều gì.

May mà chưa kịp để cô hỏi, Trình Tân Dữ đã chậm rãi nói: "Anh nhớ em từng nói, em không biết thưởng thức trà mà."

Nghe anh nói vậy, Mạnh Sơ cũng chợt nhớ ra rồi.

Cô cũng tự làm mình bật cười, rồi chậm rãi nhấp một ngụm rượu vang.

Trình Tân Dữ chăm chú nhìn khuôn mặt cô, thấy cô dường như đang tận hưởng hương vị rượu vang một cách tỉ mỉ.

"Thôi được rồi, em vẫn chẳng biết uống đâu," Mạnh Sơ đành chấp nhận thua cuộc.

Dù cô không biết cách thưởng thức rượu nhưng điều đó cũng không ngăn được cô uống thêm vài ngụm nữa. Hơn nữa, uống rượu cũng là để vui vẻ, để chúc mừng mà.

Có lẽ vì đối diện là Trình Tân Dữ nên cô cũng không phải lo bị ép uống rượu. Ngược lại càng uống càng say mê, một chai rượu vang đã uống gần hết hơn một nửa.

Khi bữa ăn kết thúc, Mạnh Sơ gọi nhân viên phục vụ vào và chuẩn bị thanh toán hóa đơn.

Ai ngờ sau khi nhân viên phục vụ bước vào chỉ nhỏ nhẹ thông báo: "Thưa quý khách, bàn này chúng tôi đã thanh toán rồi ạ."

Mạnh Sơ theo phản xạ ngẩng đầu nhìn về phía đối diện, quả nhiên vẻ mặt của Trình Tân Dữ vẫn bình thản.

"Không phải nói trước là em sẽ mời sao," Cô có chút bất lực nói.

Trình Tân Dữ đáp: "Hai người chúng ta còn cần phân biệt anh hay em nữa à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!